Suốt cả ngày, Lạc Thần Hi cùng bánh bao nhỏ ở trong phòng.
Bánh bao nhỏ thật biết điều, hơn nữa cực kỳ thông minh, phần lớn thời
gian đều tự chơi giải câu đố một mình.
Trò chơi giải câu đố rất phức tạp, không chỉ cần một trí nhớ xuất sắc mà
còn cần năng lực phân tích nữa, hơn nữa phải có đủ kiên trì để giải cho
xong.
Bình thường thì trẻ em năm hoặc sáu tuổi có khả năng chơi rồi.
Nhưng, bánh bao nhỏ có thể chơi tốt, chỉ sai một số chỗ mà thôi.
Lạc Thần Hi mở Laptop ra, gắn bảng vẽ bằng tay, lập tức ngoài vẽ bản
thiết kế của mình.
Bánh bao nhỏ tò mò nhìn sang, phát hiện cái cô vẽ là những chiếc váy rất
xinh đẹp, ngay lập tức ôm lấy đùi cô không rời đi.
"Váy chị vẽ, đẹp nhất thế giới luôn!"
Bánh bao nhỏ giơ bàn tay nhỏ chạm vào màn hình, ngước khuôn mặt
mập mạp trắng trẻo lên, khen ngợi nhiệt tình.
Loading...
Lạc Thần Hi bị bé chọc cười, nựng nựng khuôn mặt của bé, "Bé con giỏi
nịnh nọt này, có phải chị vẽ cái gì, em đều thấy đẹp hay không hả?"
Bánh bao nhỏ há miệng, vẻ mặt không phục, lớn tiếng nói: "Không có
đâu, váy chị vẽ đẹp nhất thế giới luôn á! So với nhưng chiếc váy mà
Đường Đường nhìn thấy trên tivi còn đẹp hơn, là đẹp nhất thế giới mới
đúng!"
Lạc Thần Hi được bé khen ngợi đến mức như mở cờ trong bụng, mạnh
mẽ hơn lên mặt bé một cái.
"Cảm ơn Đường Đường Thiên Sứ bé nhỏ của chị nhé, nếu em thích chiếc
váy mà chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750154/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.