cô rồi
Chỉ một câu nói này, cũng khiến không khí mờ ám vừa nãy trong nháy
mắt biến mất.
Lạc Thần Hi ngồi thẳng người, "Ừm... à, tôi hiểu rõ mà."
Đột nhiên cảm thấy, tối nay thật sự có chút lạnh giá.
Dù ngồi trong xe thể thao đã mở điều hòa, nhưng vẫn cảm thấy lành
lạnh.
Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của cô có chút ngạc
nhiên, tiếp tục nói: "Đừng thấy tinh thần bây giờ của bà nội không tệ,
nhưng, năm ngoái bà đã trải qua một cơn bệnh nặng, nếu không được
cứu chữa kịp thời, có lẽ bây giờ đã qua đời rồi. Vì thế, những người
trong gia đình đều nghe theo bà nội, không dám làm trái ý. Nhưng…"
Loading...
"Nhưng, anh nói những lời nói kia ở ngay trước mặt của bà nội, hơn nữa
còn bảo tôi nhận chiếc vòng ngọc kia, thật ra tất cả chỉ là để dỗ dành cho
bà vui vẻ thôi, đúng không?"
Không đợi Mục Diệc Thần nói trước.
Những câu nói này, vốn dĩ đã nằm ngay trên khóe môi của Mục Diệc
Thần.
Nhưng khi bị người phụ nữ này cướp lời, hắn lại hơi run run, trong lòng
cảm giác không hề tốt chút nào.
Cảm thấy như mình đã nói sai cái gì đó.
Nhưng mà hắn rất nhanh đã ném cái suy nghĩ này ra khỏi đầu, tiếp tục
nói: "Cô hiểu rõ là tốt rồi. Thực ra, lần đó bà nội ép tôi phải cưới cô chỉ
là giả bệnh mà thôi, tôi đã sớm biết rồi, nhưng mấy năm nay bà nội cũng
không rõ, ngay cả sức khỏe bản thân cũng không biết ra sao. Tôi cưới cô,
chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750106/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.