dã bên ngoài đưa cho mà thôi
"Này, anh làm cái gì vậy hả?!"
Sau một giây thì Lạc Thần Hi mới phản ứng lại được, vội vàng nhào tới
đoạt lại hộp đựng trang sức.
Mục Diệc Thần lại trực tiếp nhét cái hộp nho nhỏ kia vào bên trong túi
âu phục, đồng thời nói:"Không cho phép cô lấy lại."
"Mục Diệc Thần! Anh thật là... Anh muốn cướp đoạt chứ gì! Đó là đồ
của tôi, anh dựa vào cái gì mà lấy chứ? Nhanh trả lại tôi đây, nếu không
thì tôi sẽ không nhân nhượng nữa đâu!"
Lạc Thần Hi gấp gáp muốn chết.
Đây là vật kỉ niệm lần đầu tiên cô tham gia vào chương trình thời trang
lớn đó!
Người đàn ông thúi này dựa vào đâu mà dám cướp của cô chứ?
Mục Diệc Thần không hề nhúc nhích, "Thân phận của cô là con dâu Mục
gia lại đi nhận đồ của người đàn ông khác, thử hỏi như vậy có lý hay
Loading...
không?"
"Tôi đã nói rất nhiều lần rồi! Đây chỉ là một đồ vật kỉ niệm mà thôi!
Giống như anh nói vừa nãy đó, vật này không có chút giá trị gì cả, ai lại
tặng đồ giá rẻ như vậy cơ chứ?"
Lạc Thần Hi đoạt mấy lần mà không được, chỉ có thể nỗ lực nói đạo lý
với người đàn ông này.
Mục Diệc Thần hừ một tiếng, "Dù là đồ vật rẻ tiền do người đàn ông
hoang dã bên ngoài tặng cũng không được nhận. Tôi nhớ tôi đã nhắc cô
rồi đúng không? Gả vào Mục gia thì phải tuân thủ theo quy tắc của Mục
gia, lão phu nhân của Mục gia không cho phép cô nhận bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/1750101/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.