Chương trước
Chương sau
Nghe thấy tiếng của Lạc Thần Hi, Tả Hiểu Tình có chút sửng sốt.
Cô ta nhanh chân đi đến trước mặt cô, đắc ý nói: "Lạc Thần Hi, cô biết
bản thân mình vừa bỏ qua cái gì không? Vừa nãy trong khi cô đi vẽ bản
thảo thì chúng tôi được mời đến xem chương trình biểu diễn của tập
đoàn SL năm nay! Chương trình như vậy, cả đời này cô cũng không thể
có cơ hội nhìn thấy, tôi cảm thấy đáng tiếc thay cho cô."
Tả Hiểu Tình cho rằng, Lạc Thần Hi biết mình bỏ qua chương trình này
nhất định sẽ cực kỳ phiền muộn.
Nhưng ai biết được, Lạc Thần Hi chỉ nhếch nhếch khóe miệng, "Ồ? Mọi
người đến xem chương trình mùa xuân này sao?"
Hóa ra, khi cô ở hàng đầu ngồi xem chương trình, nghe được một số tạp
âm, hóa ra không phải cô nghe lầm!
"Còn có thể là giả hay sao?" Tả Hiểu Tình cho rằng cô không tin, liều
mạng phóng đại, "Chương trình của SL đều có vô số đại minh tinh cùng
siêu mẫu góp mặt, lúc kết thúc trận đấu ngày hôm nay chính là người
Loading...
mẫu hàng đầu Bạch Tâm Hinh! Đúng rồi, cô không nhìn thấy bộ lễ phục
chủ chốt ngày hôm nay đâu, thực sự quá xinh đẹp! Hai màu trắng đen,
kết hợp cùng con bướm đỏ như máu quả thực là nét vẽ của tạo hóa, thật
sự không biết làm sao mà Thịnh tổng có thể thiết kế ra được nó!"
Nói tới đây, cô ta dừng lại một chút, "À, tôi nghĩ ra cô vốn dĩ không xem
chương trình đó, không biết tôi đang nói cái gì đâu nhỉ...Bản thiết kế tốt
như vậy, cô cũng không được nhìn thấy, thật đáng tiếc làm sao! Hay là
đợi lên mạng xem nó đi, người bình thường thì chỉ cần lên mạng nhìn
hình ảnh mà thôi, nhưng sẽ chênh lệch rất lớn so với nhìn tận mắt đấy."
Vẻ mặt của Tả Hiểu Tình phóng đại lên khiến Lạc Thần Hi suýt chút nữa
không nhịn được mà bật cười.
Cô ho khan vài tiếng, mới miễn cưỡng áp chế lại loại kích động này, nói:
"Vừa nãy tôi đã thấy hình ảnh internet, bản thiết kế con bướm thực sự có
ý nghĩa rất khác biệt. Vậy các cô cảm thấy, thiết kế như vậy, nếu như tới
tham gia giải thi đấu Hoa Phong, có thể đi vào vòng thứ mấy?"
Tả Hiểu Tình nghe được vấn đề này, nhất thời trợn to hai mắt, vẻ mặt bị
sỉ nhục hiện lên.
"Lạc Thần Hi, cô rốt cuộc không hiểu cái gì đúng không! Đây chính là
bộ lễ phục then chốt của chương trình thời trang mùa xuân của SL, là
bản thiết kế hàng đầu trong nước đấy! Cô lại lấy nó để so sánh với tác
phẩm của giải thi đấu Hoa Phong. Đầu óc cô không phải bị hỏng rồi đấy
chứ?"
Không chỉ có cô, những người dự thi khác cũng đều cảm thấy không thể
nghe thêm được nữa.
"Người này thực sự là nhà thiết kế sao? Thiết kế tốt xấu đều không nhìn
ra được!"
"Tác phẩm như vậy cô ta lại so sánh với tác phẩm của người mới!"
"Chính là, nếu có cái tác phẩm dự thi cấp bậc này thì nhất định là số một
rồi! Còn cần phải nói hay sao?"
"Tôi vừa nãy còn chưa tin cô sao chép, bây giờ nghĩ lại, trình độ như cô
làm sao có thể thông qua kỳ sơ tuyển chứ?"
Nghe thấy mấy tiếng chửi bới này, Lạc Thần Hi không không hề tức
giận, trái lại còn nở nụ cười.
Cô chuyển hướng sang người đàn ông có ria mép, cười nói: "Thầy Andy,
như vậy có thể rồi chứ? Tất cả mọi người đều cho rằng bản thiết kế con
bướm kia đều có thể đi vào vòng bán kết,...Tôi có thể coi như thông qua
rồi đúng không?"
Người đàn ông có ria mép vội vàng nói: "Thông qua, đương nhiên là
thông qua rồi! Thần Tinh tiểu thư, biểu hiện hôm nay của cô đúng là để
tôi mở mang tầm mắt! Thực sự người trẻ tài giỏi hơn thế hệ trước mà!"
Thái độ nói chuyện của hắn đối với Lạc Thần Hi càng khách khí hơn so
với lúc ban đầu.
Đùa sao, ngay cả Thịnh tổng còn nói đây là nhà thiết kế thiên tài, tiền đồ
tuyệt đối không thể đo lường được!
Tả Hiểu Tình nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, đầu óc mơ hồ,
vẫn chưa kịp hoàn hồn lại.
"Chuyện này... Chuyện gì thế này? Thầy Andy, tại sao lại nói cô ta phỏng
vấn thông qua chứ? Chúng tôi còn chưa xem bản thiết kế của cô ta, còn
chưa đánh giá nữa."
"Hừ, dựa vào các cô mà cũng xứng đáng đánh giá Thần Tinh sao?"
Người đàn ông có ria mép thực sự bị sự ngu xuẩn của những người này
làm cho phát khóc!
"Vừa nãy các người không phải nói, bộ lễ phục ngày hôm nay có bản
thiết kế bươm bướm kia, có thể giành số một sao? Đó chính là tác phẩm
của Thần Tinh đấy!"
"Cái gì? Không thể nào? Chuyện này... Sao có thể có chuyện đó được
chứ?" Tả Hiểu Tình bị đả kích lớn, lắc đầu liên tục, ai nói gì cũng không
tin.
Nếu như đây là sự thật thì biểu hiện vừa nãy của cô ta thật đúng là buồn
cười hơn cả thằng hề.
"Làm sao không thể chứ? Đây là bản thiết kế Thịnh tổng tự để cô ấy
hoàn thành, lẽ nào Thịnh tổng còn có thể bao che cho việc người khác
sao chép sao? Trình độ của bản thân không đạt thì lại quy chụp tội danh
lung tung lên người khác, có những người có bệnh đau mắt nên bắt giữ
lại!"
------oOo------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.