Bạch Thế Huân lên tiếng, "Tôi không kén chọn khi nào chứ? Vóc người,
tướng mạo, kỹ thuật, chỉ cần có bất cứ điểm nào không đạt, tôi sẽ không
thèm ngó tới làm gì."
Bạc Đình Uyên nói: "Được rồi được rồi, Diệc Thần, cậu cũng không cần
quá khó chịu. Cho dù kết hôn rồi thì cậu vẫn có thể đem người phụ nữ
kia vứt trong nhà cũ, cô ta không can thiệp được cậu đâu! Chờ thêm mấy
năm nữa trực tiếp ly hôn, cô ta cũng chẳng dám làm gì đâu."
"Thì đó! Chẳng qua chỉ là một cô gái thôi mà, hà tất vì cô ta mà tự làm
hỏng tâm tình chứ? Nào đến đây, huynh đệ chúng tôi hôm nay sẽ liều
mình bồi quân tử, cùng cậu không say không trở về."
Hạ Cẩn Tư khóe miệng treo một nụ cười lưu manh, lấy trong tủ rượu ra
vài bình rượu đỏ.
Tửu lượng của Mục Diệc Thần cao có tiếng ở trong đám bạn thân, cho
tới tận bây giờ chưa bao giờ thấy hắn uống say cả.
Chẳng qua, ngày hôm nay, tâm tình của Mục Diệc Thần phiền muộn, nói
Loading...
không chừng có thể đem hắn chuốc say đấy!
Nhưng lúc hắn vừa mới nâng ly rượu đưa tới trước mặt Mục Diệc Thần,
liền bị đẩy ra, "Tôi không uống rượu đỏ, cầm đi đi, đừng để tôi nhìn thấy
nó nữa!"
Nhìn thấy rượu đỏ, hắn lại cảm thấy phiền lòng!
Hạ Cẩn Tư sững sờ, "Làm sao vậy? Không phải cậu thích nhất loại rượu
đỏ của cái trang trại sản xuất rượu này hay sao?"
Mục Diệc Thần nhíu mày, bỗng nhiên đứng lên, đi ra ngoài cửa.
"Này, Diệc Thần, cậu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/160834/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.