Kết quả là khuôn mặt của Hồ Mạn Nhã sưng phồng lên.
Đến một lúc sau bà ta mới phục hồi lại tinh thần.
Hóa ra, Lạc Thần Hi mà bà ta cho rằng có thể tùy tiện ức hiếp không
thương tiếc lại thật sự dám đánh người sao!
"Đồ... Chết tiệt! Cái con nhóc chết tiệt này, tao xé rách cái miệng của
mày!"
Hồ Mạn Nhã nhào lên, muốn đánh trả.
Tuy nhiên, Lạc Thần Hi cô từ nhỏ đã theo tập Taekwondo, tay chân
nhanh nhẹn, tất nhiên Hồ Mạn Nhã không xứng là đối thủ của cô, trái lại
còn bị cô thừa cơ đánh thêm mấy cái nữa.
Nghe được tiếng thét chói tai của Hồ Mạn Nhã, cả quản gia lẫn nữ hầu
trong biệt thự đều chạy vọt tới, cố gắng tách hai người họ ra.
"Dừng tay! Hai người... Hai người đang làm gì vậy hả?"
Loading...
Lạc An Quốc vừa mới về nhà, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, suýt chút
nữa ngất đi.
Ông vội vàng quát lên bảo dừng lại.
Lúc này Lạc Thần Hi mới dừng tay.
Hồ Mạn Nhã bị cô đánh đến kinh sợ, nhanh chóng chạy đến nấp sau Lạc
An Quốc, bắt đầu khóc to tố cáo, "Chồng ơi! Anh mau nhìn xem cái con
nhóc chết tiệt kia kìa, nó... nó lại dám đánh em kìa!"
Nhìn thấy những vết thương hằn rõ trên mặt của Hồ Mạn Nhã, vẻ mặt
của Lạc An Quốc cực kỳ khó coi.
"Chuyện gì thế này? Lạc Thần Hi! Ngày hôm nay là ngày tân hôn đầu
tiên của mày, mày không cố gắng ở lại Mục gia mà chạy về nhà làm cái
gì hả? Lại còn ra tay đánh dì Hồ của mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/160830/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.