Chết tiệt... Đau quá, đau chết đi được!
Lạc Thần Hi đau đến mức nước mắt cũng suýt nữa chảy ra.
Cú ngã rất đau, hai tay và hai đầu gối thậm chí cả đầu của cô đều đập
xuống đất, bộ dáng này có khi còn diễn tả chính xác hàm ý của câu thành
ngữ "phục sát đất" trong sách giáo khoa cao trung là như thế nào.
Cái mông vì ngã chổng vó mà hướng thẳng lên trời.
Càng khổ hơn là, mặt cô tiếp đất trước!
Cô cảm giác cả khuôn mặt của mình đều biến thành cái bánh chưng rồi!
Mà một tiếng "Đứng lại" sấm động trời đất này tất nhiên cũng đủ làm
Mục Diệc Thần dừng bước.
Hắn xoay người, nhìn người phụ nữ đang nằm trên sàn nhà với tư thế kì
quái kia, nét mặt so với trước đó càng thêm đen, nhìn như mực cũng sắp
chảy ra từ khuôn mặt đó.
"Hôm nay dù chiêu thức quyến rũ đàn ông của cô có đa dạng, có sáng
tạo đến thế nào đi nữa, thì đáng tiếc... Đối với tôi cũng vô dụng cả thôi!"
Loading...
Nghe được rõ sự kinh thường trào phúng trong lời nói của Mục Diệc
Thần, đột nhiên Lạc Thần Hi quên hết mọi cảm giác đau đớn, ngẩng đầu
lên căm tức nhìn người đàn ông đang ở trên cao nhìn xuống kia.
"Anh cũng tự yêu bản thân mình quá rồi đấy? Con mắt nào của anh nhìn
thấy tôi quyến rũ anh hả?"
"Cả hai mắt đều thấy."
Mục Diệc Thần nói một cách đầy ẩn ý.
Lạc Thần Hi hướng theo tầm mắt của hắn rồi cúi đầu nhìn xuống bản
thân, trong nháy mắt vẻ mặt của cô liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/160822/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.