“Thánh thần ơi!”
Thấy cảnh này, Quy Nhất ngây ra như phỗng!
Ăn luôn kìa...
Sao tên nhãi này lại ăn chứ, không muốn sống nữa à?
Thế nhưng giờ đây Mục Vỹ không còn tâm trí nào để bận tâm tới chuyện đó nữa, trong đầu hắn chỉ còn lại cơn đói khát tột cùng, quả cầu máu từ từ bị hắn ăn hết.
Cảm giác bụng rỗng tuếch biến mất nhưng Mục Vỹ bỗng thấy cơ thể mình như muốn nổ tung vậy.
Chịu đựng!
Suy nghĩ mình sắp nổ khiến hắn như hóa điên.
Tiếng rắc rắc rắc rắc vang lên, Mục Vỹ lại cao thêm lần nữa.
Từ ba trăm mét cao đến năm trăm mét thì quá trình này mới từ từ dừng lại.
“Chuyện gì thế này?”
Đến Quy Nhất cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mặc dù y hiểu biết tương đối nhiều về bộ tộc kia nhưng chưa bao giờ thấy hiện tượng này xảy ra.
Hơn nữa thứ Mục Vỹ vừa ăn là nhãn hạch - cốt lõi của Thương Thiên Chi Nhãn, tên này sẽ không nổ banh xác mà chết đấy chứ?
Giờ đây, Mục Vỹ đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, cứ vung quyền tung cước trong Thương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683547/chuong-1462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.