“Kiếm tâm viên mãn?”
Diệu Thanh Vân nhìn Mục Vỹ rồi ngạc nhiên thốt lên.
“Ngươi cũng thế còn gì?”
Mục Vỹ cười đáp.
Đến giờ, kiếm thuật của hai người vẫn chưa phân cao thấp.
Nhưng cả hai đều rất thích cảm giác này.
Họ có thể tuỳ ý thi triển kiếm thuật của mình, kiểu tấn công giao thoa của kiếm khí khiến họ cảm thấy rất sảng khoái.
“Tuyệt Mệnh Ngự Thiên Trảm!”
Ngay sau đó, Diệu Thanh Vân đã tiến lên rồi bay cao lên hàng trăm trượng rồi chém một đường kiếm xuống.
Thấy thế, Diệu Tiên Ngữ càng thêm căng thẳng.
“Trời đất ơi! Thanh Vân đại ca thi triển hẳn kiếm pháp Tuyệt Mệnh rồi, chắc cả hai chuẩn bị sống mái với nhau rồi đấy”.
“Dẹp đi, kiếm pháp Tuyệt Mệnh là con át chủ bài của Thanh Vân đại ca đấy, chuẩn bị mở to mắt ra mà xem đi”.
“Không phải chứ! Kiếm thuật của Mục Vỹ cũng lợi hại vậy sao?”
Sau đó nhóm Thác Bạt Gia ngơ ngác nhìn nhau, chỉ thấy mình thật kém cỏi.
Cùng là cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba, Mục Vỹ như một người đàn ông lực lưỡng, còn họ chỉ như đứa trẻ con, không đúng, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683536/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.