"Không chỉ gặp một người trong tộc Hỏa Minh mà còn giao thủ với gã nữa!"
Mục Vỹ nghiêm túc nói: "Về tộc Hỏa Minh, ta chỉ nhận xét một từ, đó là mạnh!"
Nghe vậy, Phần lão cũng đồng tình.
Chẳng qua bên ngoài nói vậy thôi chứ Mục Vỹ đang thầm khinh bỉ đây.
Mạnh ấy hả?
Ở đại thế giới Vạn Thiên, tộc Hỏa Minh nhiều nhất chỉ được xem như chủng tộc hạ đẳng thôi, xuống tiểu thế giới thì mới dám hống hách như thế.
Tộc Hỏa Minh chỉ có thể xấc xược, huênh hoang tại tiểu thế giới mà thôi.
Mục Vỹ thở dài, cảm thấy sao mà cuộc đời trái ngang.
Mặc dù trong lòng hắn khinh thường tên Hỏa Lưu đó nhưng lại chả làm gì được. Người ta xưng vương xưng bá hàng nghìn tiểu thế giới rồi còn gì.
"Theo như những gì được ghi chép trong sách cổ thì tộc Hỏa Minh sinh hoạt trong lửa từ nhỏ, đó là một thế giới ngập trong biển lửa, ngoài ra chúng còn... rất thích lửa, đặc biệt là thiên hỏa!"
Sau khi nói xong, Phần lão nhìn Mục Vỹ bằng ánh mắt ẩn ý.
"Ta biết chứ!"
Mục Vỹ cười ha ha: "Cho dù ta không có thiên hỏa thì tên Hỏa Lưu đó cũng sẽ không bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683530/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.