"Vô Cực Ngạo Thiên, chuyện gì vừa xảy ra thế?", Ngọc Huy Nhân giận dữ quát to.
"Ông hỏi ta ta biết hỏi ai!"
Một người giáo dưỡng như Vô Cực Ngạo Thiên cũng không kìm được cơn bực tức trước tình huống này.
Có phải ông ta không chịu dốc hết sức đâu, trận pháp Vô Cực Phong Thiên Cửu Linh đã là võ kỹ mạnh nhất mà ông ta có thể thi triển rồi!
Đại trận này được truyền lại trong Vô Cực Hóa Thiên Cung suốt hàng chục nghìn năm, chắc chắn là trận pháp phong ấn bậc nhất thiên hạ này.
Nhưng đó chỉ là ở nơi này mà thôi!
Ra khỏi khoảng trời này thì những đòn tấn công của ông ta sẽ chẳng là gì cả!
"Ha ha... đám kiến hôi kia, mấy đòn đánh của các ngươi có làm gì được ta đâu hửm?"
Hỏa Lưu cười phá lên, trong mắt đầy vẻ ngang tàng.
Không phải do tính cách gã ngang tàng mà vì đối với gã những người trước mắt chẳng có tính sát thương nào cả!
"Các ngươi đừng đứng không nữa, hồi phục rồi thì qua giúp một tay đi!"
Nhìn hai nghìn đệ tử thuộc các tiểu thế giới, Vô Cực Ngạo Thiên bực mình quát.
"Rõ!"
Tiếng soạt soạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683524/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.