“Kiếm? Ngươi vẫn định dùng thanh kiếm ấy để đấu với ta ư?”
Hạ Hà cười lạnh nói: “Không phải ta coi thường ngươi đâu, mà sự thật là kiếm thuật của ngươi…”
“Nhất Kiếm Tam Tiên Nguyên!”
Nhưng Hạ Hà còn chưa nói hết câu thì Mục Vỹ đã chém một đường kiếm tới.
Lần này, ba đường kiếm khí lúc tách nhau ra lúc hợp nhất lại, kiếm thế mờ ảo liên tục cuộn dâng hết lớp này đến lớp khác như sóng biển.
“Kiếm tâm!”
Trông thấy thế, bấy giờ Hạ Hà mới hiểu đường kiếm vừa rồi của Mục Vỹ hình như chỉ mang ý dò xét.
“Kiếm tâm ở tầng mấy?”
Nhưng Mục Vỹ đâu cho Hạ Hà cơ hội để suy nghĩ, hắn cất bước rồi ại chém thêm một kiếm nữa.
Khí thế!
Câu nói của Hạ Hà đã khiến Mục Vỹ thức tỉnh.
Từ khi sống lại đến giờ, hắn luôn thấy mình tràn đầy khí thế khi đấu với đối thủ mạnh mẽ.
Nhưng thật lòng thì ít nhiều, hắn lại lo sợ về khí thế ấy.
Song, sự thay đổi bất ngờ của hôm nay đã khiến Mục Vỹ hiểu ra, dù là sợ hay kiêng dè thì cũng không có ý nghĩa gì cả.
Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683504/chuong-1419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.