Mục Vỹ không do dự nhiều mà hỏi Quy Nhất ngay.
“Nếu đó không phải là sức mạnh của Tru Tiên Đồ, không phải sức mạnh của ngươi thì là sức mạnh gì? Không lẽ là sức mạnh từ huyết mạch của ta chắc?”, Mục Vỹ nói ngay.
Hắn luôn nhớ Quy Nhất đã nói vạn vật trên đời đều sinh ra từ hồn phách, hồn sinh huyết, huyết sinh xương, xương sinh thịt, thịt sinh da!
Dù đã trùng sinh, nhưng hồn phách hiện giờ của Mục Vỹ vẫn là từ kiếp trước.
Huyết mạch của hắn là huyết mạch của Mục Vỹ hiện giờ, nhưng qua nhiều lần tu luyện sức mạnh, hình như linh hồn thật đã giúp huyết mạch của hắn có sự thay đổi kỳ lạ.
Sự thay đổi này liên quan mật thiết đến kiếp trước, chứ không phải kiếp này.
Hắn vẫn nhớ, ngày xưa khi hắn nói với Quy Nhất là mình bò từ quan tài ra, y đã rất sửng sốt.
Còn có… ngọn núi Táng Thần nữa!
Tất cả rất kỳ lạ, nhưng khi xâu chuỗi lại, dường như bắt đầu sáng tỏ hơn.
“Sao mà ta biết được?”
Bây giờ, Quy Nhất đã quen cái thói nói dối như cuội rồi, y tỉnh bơ nói: “Chính ngươi còn không biết gốc gác của mình thì sao mà ta biết được?”
Dù Mục Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683502/chuong-1417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.