“Tới đây nào!”
Mục Vỹ nhìn ba người, lòng sục sôi ý chí chiến đấu.
Việc phải giết bọn họ không mảy may làm hắn chùn bước.
Năm sợi Khốn Thiên Tỏa lao đến, Mục Vỹ tiến vào trạng thái chiến đấu.
Lúc này đây, khát khao muốn chiến đấu trong xương tủy cháy bỏng hơn bao giờ hết.
Nỗi khát khao ấy khiến hắn như hóa điên.
“Khốn Thiên Tỏa, xuất!”
Sau tiếng quát khẽ, Mục Vỹ tung chưởng làm phát ra tiếng động long trời lở đất rồi xông đến.
Năm sợi Khốn Thiên Tỏa cuộn lại thành từng chùm rồi quấn quanh người Song Xỉ Thiên Hạt đang đứng mũi chịu sào.
Mục Vỹ gầm lên, Tử Liên Yêu Hỏa men theo xích sắt tiến thẳng về phía Song Xỉ Thiên Hạt ở bên dưới.
Nó vốn định cắn nát xích sắt bằng hai cái răng của mình nhưng vừa cắn một phát thì tiếng răng rắc vang lên, Khốn Thiên Tỏa không bị hư hại chút nào đã đành, hai cái răng của bản thân Song Xỉ Thiên Hạt còn bị mẻ nữa chứ.
“Sao có thể!”
Hạt Hạc vô cùng thảng thốt trước cảnh tượng ấy.
Hai cái răng nhọn của Song Xỉ Thiên Hạt còn lợi hại hơn cả cái đuôi của nó vậy mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683482/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.