"Đáng đời!"
Thấy Mục Vỹ suýt chút nữa đã bị ngã, ánh mắt Tước Anh bên tiểu thế giới Tứ Phương trở nên lạnh lùng.
"Ngã chết luôn cho rồi!"
Thanh Nghịch Thiên cười lạnh, vẻ mặt như chỉ chờ đến phút giây chê cười hắn.
Cùng lúc đó, hai người Ngọc Khuynh Thiên và Minh Nguyệt Tâm vẫn đi một cách nhẹ nhàng như trên đất bằng.
Nhưng tình cờ là vị trí của hai người đối diện nhau.
Người ở hướng nam, người ở hướng bắc!
Nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn hai người sẽ tới hòn đảo trước tiên.
Mục Vỹ loạng choạng đứng trên xích sắt, đã vài lần nguy hiểm đến mức suýt thì ngã xuống.
"Mục Vỹ, trong Không Sơn có vô số kho báu, ai cho phép đám lâu la như ngươi vào? Chết ở đây đi!"
Người của tiểu thế giới Tứ Phương chỉ cách Mục Vỹ một dây xích, Tước Anh hừ lạnh, ra tay với hắn.
"Thần Tước Biến!"
Cô ta thét lên, hai tay cùng hành động, hư ảnh một con Chu Tước rực lửa bất chợt hiện ra trước người rồi tấn công Mục Vỹ.
Sau cú đánh, vẻ đắc ý càng hiện rõ trong mắt Tước Anh.
"Đồ ác độc!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683461/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.