"Ồ, ra là Lôi Phong, còn vị này là Ma Phàm của tiểu thế giới Cự Ma đúng không?"
Nhìn Lôi Phong và Ma Phàm, nam tử mặc áo trắng cười ha ha: "Xin lỗi nhé, ban nãy bắn nhầm, nếu biết là các ngươi thì ta đã nương tay rồi!"
Sau khi nói với hai người, gã ta hướng mắt về phía Mục Vỹ và ngạc nhiên hỏi: "Hửm? Còn đây là?"
"Mục Vỹ của tiểu thế giới Ngũ Hành!"
"Mục Vỹ? Chưa nghe bao giờ!"
Bạch Lãnh nói rồi vung tay, tiếng kêu xé gió truyền đến, một cây kim châm bạc xẹt qua không khí, bay đến trước mặt Mục Vỹ.
Nhưng kim châm màu bạc đang bay thì bỗng uốn khúc khi còn cách Mục Vỹ nửa mét, sau đó rơi xuống đất làm phát ra tiếng keng.
"Ơ?"
Bạch Lãnh thấy vậy thì nhìn Mục Vỹ bằng ánh mắt hứng thú.
"Không chết à? Thú vị đấy, thú vị đấy!", gã ta cười to với hắn.
"Thú vị lắm à?"
Mục Vỹ đột ngột hỏi.
"Đương nhiên là thú vị rồi!", Bạch Lãnh tiếp tục cười: "Không ngờ tiểu thế giới Ngũ Hành có một người thú vị như ngươi đấy, nếu người đứng ở đó là Ngũ Hành Thạch Thương thì chắc đã chết từ đời nào rồi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683445/chuong-1360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.