Không ngờ đó là Ma Phàm.
Lúc này Ma Phàm đã trở về hình dạng bình thường, nhưng vết máu nơi khóe miệng cùng với vẻ tiều tụy trên gương mặt đen nhẻm đã chứng minh hắn ta bị thương khá nặng.
"Khụ khụ..."
Đúng lúc này, tiếng hộc máu vang lên, một bóng người khác cũng đi ra từ đồi núi.
Tử Vô Tẫn!
Hiện giờ Tử Vô Tẫn trông chẳng khá hơn là bao, thậm chí bước chân còn loạng choạng không vững.
Nhưng so với người đứng còn không nổi là Ma Phàm thì gã đã khá hơn nhiều rồi.
"Ngươi vẫn thua ta!", Tử Vô Tẫn cười hả hê.
"Đồ vô liêm sỉ, trước đó ta mà không bị võ giả tiểu thế giới Tứ Phương truy kích thì ngươi làm gì có cửa đánh bại được ta!"
"Tiếc quá, ai bảo ngươi bị võ giả tiểu thế giới Tứ Phương truy kích chứ, tiếc hùi hụi luôn!"
Nghe vậy, Ma Phàm thầm hối hận bản thân mắc bẫy Tử Vô Tẫn.
"Tử Vô Tẫn, xử lý những người này thế nào đây?"
Ở phía bên kia, bọn Song Thư Vũ cũng đã giải quyết xong nhóm bảy, tám tùy tùng nọ, nhìn Tử Vô Tẫn hỏi.
Gã vung tay lên, ra chiều đắc ý: "Đương nhiên là..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683443/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.