“Vô dụng!”
Luân Vô Thường quát: “Tất cả liều mạng cho ta, nếu không muốn chết ở đây thì dùng hết thực lực của mình đi, không thì chẳng có ai cứu được các người đâu”.
“Vâng!”
Nghe thấy vậy, các võ giả đang mệt lả cạnh Luân Vô Thường không biết lấy sức mạnh ở đâu ra mà lao hết lên tấn công như coi thường cái chết.
Chẳng mấy chốc đã có một đường máu mở ra.
Mọi người còn cách đại điện đó chưa tới ba trăm mét.
Vù vù…
Đúng lúc này, khi mọi người tưởng như đã nhìn thấy cơ hội sống thì lại có các tiếng xé gió vang lên.
Ngay sau đó, đã có các bóng người bay tới.
Người thì mặc áo choàng màu đen, người thì mặc màu xanh, tổng cộng có năm người bay đến.
Nhưng năm người này có hình dáng khác hoàn toàn với các pho tượng.
Mọi người đều biết năm người này chắc chắn là võ giả cảnh giới Sinh Tử mạnh nhất trong đoàn quân pho tượng.
Họ bay tới rồi chặn trước mặt mọi người, rõ ràng là không muốn cho họ đi vào đại điện.
Bụp bụp…
Năm người đó vừa ra tay thì đã có bảy, tám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4683431/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.