Mục Vỹ nói tiếp: “Trước đó, ông may mắn gặp được một đệ tử ở Hoả Hành Sơn có thiên hoả trong người, khéo ông có thể ra ngoài được. Nhưng giờ, ta đã đưa ông rời khỏi đó rồi nên vận may của ông đã hết, chỉ còn ta thôi”.
“Ta cũng không bắt ông phải đồng ý ngay, chúng ta vẫn còn thời gian mà”.
Dứt lời, Mục Vỹ đã rời khỏi Tru Tiên Đồ.
“Ngươi dám chắc ông ta sẽ đồng ý ư?”
Quy Nhất hỏi.
“Chỉ cần ông ra vẫn muốn trở thành cường giả tuyệt thế thì kiểu gì cũng tìm và cầu xin ta để cùng hợp tác với nhau”.
“Chậc! Mặt dày thật đấy!”
…
Thời gian chầm chậm trôi qua, mấy ngày vừa rồi, Mục Vỹ chỉ chuyên tâm nghiên cứu Bất Diệt Huyết Điển, rảnh rỗi thì tán ngẫu với dì Lâm và Phần lão cho qua ngày.
Muốn đột phá cảnh giới Sinh Tử thì cần có lĩnh ngộ vào lúc giữa ranh giới của sống chết, chứ không phải vất vả tu luyện.
Cho nên trong khoảng thời gian cuối cùng này, Mục Vỹ cũng chỉ tập luyện võ kỹ, còn lĩnh ngộ vào lúc sinh tử kia thì phải chờ vào trận thôi.
Đây cũng chính là lý do vì sao hắn muốn tham gia đại chiến Bách Giới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681500/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.