Phần lão thở dài thườn thượt rồi nói: “Đế Văn đúng là một nhân tài nghìn năm khó gặp, ông ta thành lập Ngũ Hành Thiên Phủ, tạo ra trận pháp dịch chuyển không gian, so về thành tựu thì năm vị thánh nhân không thể bì kịp”.
“Vì thế ông ta đã giao lưu với thế giới bên ngoài, thiết lập giao dịch, hơn nữa còn tham gia đại chiến nhờ vào trận pháp này”.
“Nơi chúng ta đang đứng đây cũng chẳng phải là thế giới gì, chỉ đơn giản là một đại lục thôi. Nhưng đại lục này đã bị chia cắt ra nhiều mảnh nhỏ, rồi còn bị các vách ngăn không gian ngăn cách nên mới tạo thành khái niệm tiểu thế giới như bây giờ”.
“Giờ có nhiều tiểu thế giới lắm, mà những nơi có tư cách tham gia đại chiến Bách Giới chỉ có chín trăm chín mươi chín tiểu thế giới thôi”.
Chín trăm chín mươi chín.
Một con số may mắn đấy chứ!
“Thật ra vốn là một nghìn đấy”.
“Ông nói vậy là sao?”
“Không phải tiểu thế giới nào cũng có tư cách tham gia đại chiến Bách Giới, nên mọi người đã tự giao ước với nhau là chọn ra một nghìn tiểu thế giới. Nhưng bây giờ mỗi lần tuyển chọn chỉ chọn chín trăm chín mươi chín nơi thôi, vị trí cuối cùng kia là của tiểu thế giới Thương Hoàng”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681490/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.