Tấm bia đá này không phải Cửu Linh Đoạt Thiên Bia, tấm Cửu Linh Đoạt Thiên Bia thứ ba đã được Mục Vỹ cho vào túi, chẳng qua là do chưa cần nghiên cứu ngay nên hắn không vội làm gì, để sau này từ từ theo dõi cũng được.
"Đây chính là nơi cất chứa công pháp và võ kỹ về Ngũ Hành Thần Ấn của Ngũ Hành Thiên Phủ ta!"
Ngũ Hành Cực chỉ vào bia đá rồi lên tiếng.
Cái này? Thật ấy hả?
Thấy dáng vẻ khó tin của Mục Vỹ, Ngũ Hành Cực dở khóc dở cười: "Đúng là ở đây đấy!"
"Phủ chủ đại nhân, nếu ông không muốn truyền thụ cho ta thì cứ nói thẳng đi, có cần phải vậy đây, nơi chứa công pháp và võ kỹ là cái bia này ấy hả?", Mục Vỹ bĩu môi: "Tuyệt kỹ mà Ngũ Hành Thiên Phủ ông lại đi để ngoài thành Ngũ Hành, đã thế còn là tại quảng trường mà ai ai cũng thấy, vậy là người nào đến Ngũ Hành Thiên Phủ đều có thể lĩnh ngộ còn gì?"
Ngũ Hành Cực trợn trắng mắt, chẳng biết nói gì cho phải: "Ngươi tưởng đây là cải trắng ai tới cũng bợ hai củ về hầm thịt ăn được hay gì?"
"Đây đúng là Ngũ Hành Thần Ấn đấy, nếu ngươi mang đi được thì cứ mang đi đi!"
Ông ta bực bội nói.
Mục Vỹ định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681479/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.