Cùng lúc đó, ở trung tâm tiểu thế giới Ngũ Hành có mấy bóng người đi đi về về.
Trên bầu trời có một nhóm mấy chục người đang đi.
Ba người cầm đầu chính là Bạt Thiên lão tổ, Lạc thiên vương và Mục Vỹ.
Lúc này hắn đang đứng giữa hai người, không bị trói hay giam cầm.
Thế nhưng hắn biết rằng chỉ cần phản kháng một chút thôi là sẽ bị Lạc thiên vương bắt ngay.
Thế là hắn đứng yên giữa hai người, không động đậy gì cả.
"Ta nói này hai vị!"
Bị kiềm kẹp hai bên, Mục Vỹ lên tiếng: "Ta đã bị hai người bắt rồi thì đừng lúc nào cũng dùng uy thế đè nén lên người ta nữa được không?"
Hắn chán cái cảnh này lắm rồi.
Dọc đường đi hắn chẳng được thở thoải mái một lần.
"Đừng có bày trò gì đấy ranh con!", sau khi Bạt Thiên lão tổ hừ lạnh, Mục Vỹ thấy người nhẹ hẳn.
"Ta thì bày được trò gì chứ!"
Hắn không còn gì để nói: "Lúc nãy suýt chết vì bị dính chưởng của ông, giờ ta bay còn không nổi nữa là!"
"Thằng oắt này!"
Bạt Thiên lão tổ quát lớn: "Phải rồi, ngươi không nói khéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681470/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.