Dưới khí tức sắc lạnh ấy, Mục Vỹ đã hoàn toàn bình tĩnh lại, sau đó ẩn núp ở một bên bất động, dường như bây giờ hắn đã yếu đến mức chẳng ai thèm để mắt tới.
Còn Cực Tri Doãn lúc này thì chỉ chú ý tới năm vị tông chủ đang đứng trước mặt mình.
Các tiếng xé gió bất chợt vang lên.
Năm sợi dây xích xuất hiện trên người của các phân thân rồi bay tới quấn chặt lấy người của nhóm Hoả Lân.
Lúc này, năm vị tông chủ đã như cá nằm trên thớt.
Giờ mà muốn phản kháng thì gần như là điều không thể.
“Ha ha!”
Cực Tri Doãn cười lớn nói: “Này các vị, cảm ơn nhé! Ta chuẩn bị sao chép lĩnh ngộ võ tu cả đời của các người đây, có được chúng rồi thì ít nhất Cực Tri Doãn ta cũng có thể bớt được cả nghìn năm khổ tu vất vả, ta có thể tu thành chín quả nhờ các người rồi”.
“Mơ đi!”
Kim Thông hét lên.
“Mơ? Không không!”
Cực Tri Doãn cười nói: “Đây là sự thật, chứ không phải mơ! Giờ các ông hãy nhìn xem ta hấp thu hết tu vi của các ông bằng cách nào nhé!”
Dứt lời, Cực Tri Doãn đã tiến lên ngay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681459/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.