“Mục Vỹ!”
“Mục Vỹ?”
Nghe thấy giọng nói bất chợt vang lên ấy, năm vị thủ lĩnh đều sững người, khi nhìn thấy Mục Vỹ thì không khỏi ngây ra.
Hoả Lân thì tỏ rõ vẻ mừng rỡ.
“Ngươi chưa chết ư? Không thể nào!”
Ngũ Hành Cực nhìn Mục Vỹ rồi ngạc nhiên nói.
Ông ta nhớ kỹ mình đã dặn đi dặn lại Ngũ Hành Động Thiên phải giết Mục Vỹ bằng mọi giá.
Nhưng bây giờ, hắn vẫn sống sờ sờ rồi xuất hiện ở đây.
“Bộ ta nhất định phải chết à?”
Mục Vỹ cười phá lên nói: “Khỏi phải nhìn nữa làm gì, ông đang ngóng hắn đúng không?”
Nói rồi, Mục Vỹ giơ tay lên, một ngọn lửa bao quanh linh hồn thật của Ngũ Hành Động Thiên.
Lúc này, trông Ngũ Hành Động Thiên vô cùng ủ rũ.
“Động Thiên!”
Thấy linh hồn thật của Ngũ Hành Động Thiên đã bị giam cầm, Ngũ Hành Cực nhăn mặt.
“Mục Vỹ, ta sẽ giết ngươi”.
Dứt lời, Ngũ Hành Cực đã chộp tay tới.
“Ông dám!”
Hoả Lân lập tức xông lên chắn trước mặt Mục Vỹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681449/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.