"Ơ? Ngươi không bị mắc kẹt trong trận pháp này sao!", thấy Mục Vỹ đi ra, Ngũ Hành Động Thiên ngạc nhiên thốt lên.
"Đương nhiên là không rồi!"
Mục Vỹ cười ha ha: "Ta mà bị mắc kẹt trong trận pháp này thì chẳng phải ngươi lấy được Huyết Bia từ lâu rồi còn gì!"
Nghe vậy Ngũ Hành Động Thiên mới tỉnh ngộ, hắn ta gầm lên: "Là ngươi, hóa ra là ngươi giở trò!"
Đến lúc này, Ngũ Hành Động Thiên mới hiểu vì sao phong ấn thứ chín của mình mãi mà không phá giải được, thì ra tất cả là do Mục Vỹ nhúng tay!
Hỏa Vũ Phượng cũng bừng tỉnh, bảo sao lúc ở đại điện Mục Vỹ cứ làm gì đó là lạ. Hắn đang phá đám Ngũ Hành Động Thiên!
Thì ra ngay từ đầu Mục Vỹ đã biết!
Hắn luôn biết mình cần làm gì tiếp theo!
Buồn cười là cô ấy cứ đinh ninh Mục Vỹ chỉ phát hiện ra điều gì khác thường thôi mới ghê chứ.
"Mục Vỹ, ngươi giết Ngũ Hành Hóa Vũ và Ngũ Hành Ngọc Minh, ta còn chưa tính sổ với ngươi, giờ ngươi còn tự nhảy ra chịu chết. Được lắm, ngươi được lắm!"
"Quá khen!"
Mục Vỹ cười nhẹ: "Ta cũng đâu muốn thù oán gì với chúng cho cam. Nhưng chúng muốn giết ta, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681445/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.