Nhưng hét lên cũng đã muộn.
"Khà khà, đối đầu với cảnh giới Vũ Tiên tầng chín như ta thì Vũ Tiên tầng bảy có là cái thá gì đâu!"
Quỷ Lưu Sa cười khà khà, tung một cú trảo đến.
Phập một tiếng, đệ tử nọ chưa kịp hoàn hồn thì đã ngã xuống đất, tắt thở, nơi cổ có năm cái lỗ máu.
"Hỏa Hình!"
Thấy người đệ tử ấy bỏ mạng, người Hỏa Vũ Phượng run bần bật, cô ấy nhìn Quỷ Lưu Sa chòng chọc với vẻ phẫn nộ.
"Quỷ Lưu Sa, ông chết không được tử tế đâu!"
"Khà khà, nhiều người nói câu này với ta lắm rồi nhưng cuối cùng kẻ chết không được tử tế đều là chúng!"
Quỷ Lưu Sa nở nụ cười đắc ý: "Sư phụ của ta nói rằng trên đời chỉ có người chết mới thanh thản nhất, thế nên ta sẽ giết cô, không những thế còn chơi đùa với cô trước khi cô chết nữa. Cô nên cảm ơn ta mới phải!"
"Vì chết càng thảm thì sau khi chết sẽ càng sung sướng hơn".
"Đồ vô liêm sỉ!"
"Vô liêm sỉ ư?"
Quỷ Lưu Sa cười ngả ngớn: "Rồi cô sẽ biết lát nữa ta còn vô liêm sỉ hơn chứ không phải chỉ nói miệng thôi đâu!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681437/chuong-1245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.