"Thật ra ta chẳng muốn giết thiên tài như ngươi chút nào!", Ngũ Hành Ngọc Minh tỏ ra chán nản: "Lộ Viễn chết rồi, thôi thì ngươi làm hộ vệ của ta, ta nói gì ngươi làm nấy đi, rồi hai chúng ta sẽ độc chiếm toàn bộ Ngũ Hành Thiên Phủ, thế nào?"
Trông y có vẻ rất nghiêm túc.
"Chẳng ra làm sao cả!"
Mục Vỹ phì cười, trả lời: "Ta thích ngươi làm hộ vệ của ta hơn là ta làm hộ vệ cho ngươi".
"Vậy sao được!"
Ngũ Hành Ngọc Minh lắc đầu phản đối: "Ta đây là đệ tử hạt nhân của Ngũ Hành Thiên Phủ, ta có thể đồng ý làm hộ vệ của ngươi nhưng chắc gì đám già đầu trong Ngũ Hành Thiên Phủ đã cho".
"Thôi thôi, ngươi không chịu làm hộ vệ của ta thì ta đành giết ngươi thôi!"
Ngũ Hành Ngọc Minh nói xong đâm trường thương đến.
"Ai giết ai vẫn chưa biết được đâu!"
Mục Vỹ vung kiếm lao tới.
Mười mấy người còn sống sót thầm thở phào
Ngũ Hành Ngọc Minh đã đến, họ cũng an toàn rồi.
Còn việc Mục Vỹ sẽ giết được Ngũ Hành Ngọc Minh ư? Khỏi cần động não cũng biết chuyện này hoàn toàn không thể!
Sự hùng mạnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681423/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.