“Ha ha, lần này ta đã tìm được một đại lục đổ nát, hơn nữa vừa hay tiết điểm không gian lại ở thành Ma Quỷ, đồng thời đại lục đổ nát này lại có diện tích hạn hẹp, chắc có từ thời xa xưa, bị ăn mòn dần chỉ còn lại chút xíu như vậy”.
Ngũ Hành Cực cười lớn nói: “Đại lục này tên là Phong Vẫn, ở đó có một môn phái tên Phong Vẫn Môn. Phong Vẫn Môn này nghe đâu trước kia còn mạnh hơn cả tiểu thế giới Ngũ Hành của chúng ta đấy”.
“Nhưng sau này không biết tại sao lại bị tiêu diệt, song ta nghĩ chắc chắn nơi đây sẽ là chỗ rèn luyện tốt nhất cho các đệ tử”.
“Hơn nữa, điều quan trọng hơn là nơi này có nguồn gió tồn tại”.
Nguồn gió! Nghe thấy vậy, Mục Vỹ hơi giật mình.
Gió chính là một trong những nguyên khí thuộc Cửu Thiên Tụ Thiên Khí mà Mục Vỹ đang tu luyện, hơn nữa các nguyên khí khác hắn đã thu thập đủ rồi, chỉ còn thiếu mỗi nguyên khí phong nữa thôi, vì thế Tru Tiên Đồ mới phải thay thế nguyên khí này.
Bởi vậy bây giờ, khi nghe thấy tin này, Mục Vỹ mới có vẻ kích động.
“Nguồn gió!”
Nghe thấy vậy, năm vị tông chủ cũng vô cùng ngạc nhiên.
Cách gọi chính xác của nguồn gió chính là khởi nguồn của gió.
Có thể nói nguồn gốc của gió là sự phân tán của nguồn gió, mà đây lại là tất cả cội nguồn của gió.
Xem ra Phong Vẫn Môn ở đại lục Phong Vẫn chủ yếu tu luyện sức mạnh nguyên khí phong rồi.
Loại sức mạnh này có vẻ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4681394/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.