Cùng lúc đó, tại một bên khác, Mục Vỹ áp giải lão đại Ngũ Quỷ và bay về Hỏa Hành Sơn cùng với nhóm ba người Hỏa Vũ Phượng.
"Hắt xì..."
Hắn đột nhiên nhảy mũi một phát.
"Chắc ai đang mắng vốn sau lưng mình đây!", Mục Vỹ cười trừ.
"Ngươi đáng bị mắng lắm!"
Hỏa Vũ Phượng tức tối làu bàu: "Ta cứ tưởng ngươi sẽ chết chứ, đằng này ngươi giết ngược lại bọn chúng luôn. Giết Ngũ Quỷ thì thôi cũng tạm chấp nhận, còn Ngũ Hành Vân là đệ tử chi chính của Ngũ Hành Thiên Phủ, ai mà biết chuyện hắn bị giết là hỏng bét!"
"Sao lại hỏng bét?"
"Có điều ngươi chưa biết, trong Ngũ Hành Thiên Phủ chia làm hai nhánh là đệ tử ngoại lai và đệ tử chi chính. Đệ tử chi chính là đệ tử của nhà họ Ngũ Hành, đệ tử ngoại lai là những thiên tài có xuất thân từ năm thế lực lớn, ví dụ như Nham Bất Dị".
"Giết đệ tử ngoại lai trong Ngũ Hành Thiên Phủ thì có thể không nguy hiểm gì mấy, nhưng nếu dám giết đệ tử của nhà họ Ngũ Hành thì lớn chuyện rồi".
Mục Vỹ khẽ cười: "Trời biết đất biết, ta và cô biết thôi, không sao!"
"Vậy còn y? Ngươi dẫn y theo làm gì?", Hỏa Vũ Phượng liếc nhìn lão đại Ngũ Quỷ, hỏi.
"Y ấy hả?"
Mục Vỹ cười ha ha: "Người ta muốn giết ta thì sao ta vờ như không biết được!"
"Đừng nói là ngươi muốn mang y về đôi co với đại trưởng lão chứ?"
"Sao không được?"
"Ngươi điên à!", Hỏa Vũ Phượng phanh gấp, hét ầm lên: "Đại trưởng lão là thành viên quan trọng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679625/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.