Chương 1009: Ngu hết nói nổi
"Không trách ngươi chẳng lẽ trách ta?"
Lòng Tống Kiếm đang rất bức bối, còn chưa biết sau này tiểu huynh đệ có cứng lên được nữa không này!
"Tiểu tử, tuy ngươi dám phá đám chuyện của ta nhưng ta sẽ không giết ngươi đâu. Ta đây là Tống Kiếm, đệ tử hạt nhân của Cửu Hàn Thiên Cung, đưa ta một viên thánh đan thượng phẩm thì ta sẽ xí xóa cho ngươi!"
Một viên thánh đan thượng phẩm? Mục Vỹ cười mỉa.
"Xin lỗi, ta không có!"
Hắn khoát tay, nói một cách ngán ngẩm.
"Ngươi chán sống rồi!"
Tống Kiếm tức thì giận tím người.
Mục Vỹ phủi bụi trên người, sau đó đứng dậy nói: "Thật lòng xin lỗi, ta định ngồi đây chữa thương chứ đâu muốn làm kỳ đà cản mũi các ngươi. Nhưng dù gì cũng là ta tới trước, dù hai ngươi có gấp gáp đến đâu cũng nên cẩn thận tí chứ, ít ra sẽ nhận ra ta rồi. Thế nên dù ta có cũng không đưa ngươi đâu!"
Mục Vỹ nói rồi hướng mắt về phía Lục Tuyết ở bên cạnh.
Nữ tử này mặc chiếc váy dài trắng như tuyết, dáng người đồng hồ cát gợi cảm, mặt thì xinh xắn. Nhất là mắt của cô ta, quyến rũ như muốn hớp hồn người ta vậy.
Chẳng qua suốt ngày Mục Vỹ ở bên hai nữ tử cực phẩm như Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã nên nữ tử này chả có sức hấp dẫn gì với hắn.
Lục Tuyết thấy Mục Vỹ ngắm tới ngắm lui người mình thì nét mặt trở nên lạnh lùng. Cô ta chỉnh quần áo cho ngay ngắn rồi hừ lạnh nhìn hắn.
"Tên kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679449/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.