Chương 1006: Hơi khó xử thật
Không nói không rằng, Mục Vỹ sải chân chạy về phía mắt rồng.
"Muốn chạy? Không dễ vậy đâu!"
Thạch Châm theo phản xạ nghĩ rằng Mục Vỹ muốn bỏ trốn nên cũng chạy theo hắn.
Phút chốc, Cửu Nguyên Cầu ầm ầm bùng nổ, Mục Vỹ tăng tốc đến mức tối đa đồng thời liên tục công kích Thạch Châm, không cho ông ta có cơ hội dịch chuyển không gian! "Lấy được rồi!"
Mục Vỹ nhanh chóng đoạt lấy mắt rồng, sau đó quay lại nhìn Thạch Châm đang chạy như bay tới.
"Nhãi ranh kia, sao không chạy nữa?"
"Vì hết cần rồi!"
Mục Vỹ nhìn Thạch Châm, cười khẩy: "Lão già kia, lúc nãy đấm một phát khoái lắm chứ gì? Có muốn thử lại lần nữa không?"
"Thằng khốn, còn dám cười!"
Dáng vẻ cười toe toét của Mục Vỹ làm Thạch Châm nổi đóa.
Thạch Phá chết rồi, ông ta chẳng biết nên giải thích thế nào với nhà họ Thạch. Quan trọng là địa vị của Thạch Phá tại nhà họ Thạch rất cao, ông ta muốn lợi dụng điều này để nắm quyền lực nhà họ Thạch trong tương lai.
Nhưng tất cả đều bị Mục Vỹ phá hỏng cả rồi!
"Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là uy lực của Đấu Chiến Thạch Khải nhà họ Thạch!"
Nét mặt Thạch Châm trở nên dữ tợn, đường vân xanh trên bề mặt cơ thể thay đổi hoàn toàn, màu xanh của những đường vân chuyển sang màu nâu sẫm.
Thậm chí trên làn da ông ta còn hiện ra những dấu ấn kì lạ trông giống hình khói.
"Đấu Chiến Thánh Khải!"
Thấy cảnh tượng này, Mục Vỹ dần nheo mắt lại. Mắt rồng vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679446/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.