Chương 986: Giỏi quá cũng là cái tội
Cả đội quân lập tức dừng lại rồi nhìn lên phía trước.
Chỉ thấy có liên tiếp các bóng người xuất hiện bất ngờ trong khu rừng rậm.
Hai người đi đầu thì Mục Vỹ đã từng gặp ở đảo Thiên Luân vài năm trước.
Đó là phó lâu chủ Lãm Kim Nguyệt của Lãm Kim Lâu, người thanh niên đứng cạnh bà ta liếc mắt quan sát mọi người, cuối cùng thì dừng lại ở Mục Vỹ.
Còn một người nữa là phó các chủ Tần Nghịch Tài của Ám Ảnh Các, đồng thời cũng là huynh đệ của các chủ Tần Nghịch Thiên.
Bên cạnh Tần Nghịch Tài là một người thanh niên mặc y phục màu đen có tướng mạo tuấn tú đang nhìn chăm chú vào Mục Vỹ.
Nghe thấy tiếng cười lớn đó, Vu tổ còn chưa nói gì thì Trĩ Tiệp đã bước tới rồi chắp tay nói: “Lâu rồi không gặp hai vị!”
Nhánh Cổ thuật thường xuyên làm ăn với Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các, nên đương nhiên Trĩ Tiệp cũng thân quen với hai người này.
“Tần Nghịch Tài, Lãm Kim Nguyệt, dù Vu tộc ta có làm ăn qua lại với Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các, nhưng đây là chuyện riêng của tộc ta nên không liên quan gì tới các người cả, xin tránh ra cho!”
Vu Sơn Vũ không nhịn được hừ nói.
“Tránh ra?”
Lãm Kim Nguyệt cười lạnh nói: “Vu trưởng tộc, đây là chuyện về hang rồng mà. Nơi này được Vỹ tôn giả phát hiện ra từ rất nhiều năm về trước, hình như cũng không liên quan gì đến các người thì phải?”
“Lẽ nào các người chỉ cho tộc mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679426/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.