Khi hai người va chạm, dù chỉ trong phút chốc thì kiếm Khổ Tình của hắn sẽ bị thanh trường kiếm kia hấp thu sức mạnh ngay. Khi ấy, hắn có thể phát huy một phần mười sức mạnh của nó đã là quá giỏi rồi.
Mục Vỹ đeo kiếm sau lưng rồi chộp tay ra.
“U Minh Quỷ Trảo!”
So với mấy tháng trước thì chiêu thức này của Mục Vỹ đã có sự thay đổi rõ rệt.
Trảo ấn rộng cả trăm mét lập tức bổ về phía Huyền Vô Tâm.
Mục Vỹ biết Huyền Vô Tâm sẽ dùng thực lực mạnh mẽ của mình và Bàn Thiên Kinh để cắn nuốt triệt để uy lực từ quỷ trảo của mình.
“Ngươi đang làm gì thế? Cù lét à?”
Huyền Vô Tâm bật cười khoái chí, quả nhiên là vậy, khi U Minh Quỷ Trảo chạm vào đao và kiếm của y thì lập tức biến mất dạng.
“Lại! Vô Tương Quỷ Thủ!”
Mục Vỹ bình tĩnh tiếp tục tung một chưởng ra, chưởng ấn khổng lồ mang theo mùi máu tanh xộc thẳng lên trời.
“Vẫn chưa từ bỏ à?”
Trông thấy vậy, Huyền Vô Tâm chỉ mỉm cười thản nhiên.
“Phá nó cho ta!”
Y hét lên một tiếng rồi lại hút chưởng ấn ấy vào trong đao vào kiếm đang cầm trong tay.
“Được lắm! Lại lần nữa!”
Thấy Huyền Vô Tâm liên tiếp hấp thu sức mạnh của U Minh Quỷ Trảo và Vô Tương Quỷ Thủ vào Bàn Thiên Kinh của mình, Mục Vỹ lại mỉm cười rồi nói.
“Đại Vô Bi Quỷ Ngâm!”
Một tiếng nổ vang lên rồi cuốn về phía Huyền Vô Tâm.
Lần này, y vẫn dùng đao và kiếm để phòng vệ.
Tiếng kêu gào khủng khiếp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679405/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.