Chương 961: Không để lại hậu họa
"Diệp Thu, ngươi vẫn như mười nghìn năm trước, không có gì thay đổi!"
"Còn ngươi thì già hơn mười nghìn năm trước thấy rõ!"
Diệp Thu siết chặt hai tay nhìn Cực Vũ Thắng, thấp giọng nói: "Mười nghìn năm trước ta không bằng ngươi nên phải nhờ hai sư phụ lấy lại công bằng giúp, nhưng giờ đã là mười nghìn năm sau rồi. Cực Vũ Thắng, ngươi đáng chết, bọn núi Huyền Không đều đáng chết!"
"Do bọn ta giết Huyết Kiêu ấy hả?"
"Chẳng lẽ chừng đó còn chưa đủ?"
Cực Vũ Thắng cười phá lên: "Huyết tôn giả mạnh như thế, sao bọn ta giết y được? Chỉ trách do ngươi ngây thơ quá thôi!"
"Ngây thơ?"
Người lên tiếng lúc này là Mục Vỹ.
"Cực Vũ Thắng, nói ta nghe xem năm đó các ngươi đã giết Huyết Kiêu thế nào? Các ngươi làm gì giết được đệ ấy với sự chênh lệch cảnh giới đó? Vậy còn một khả năng duy nhất là người của đại thế giới Vạn Thiên xuống giúp các ngươi đúng không? Là ai? Cửu Nguyên Tiên Môn hay Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn?"
"Hả?"
Lời nói của Mục Vỹ làm Cực Vũ Thắng quay sang ngỡ ngàng nhìn.
"Ban đầu ta cứ tưởng Diệp Thu mất tích mười nghìn năm là đã bị mài mòn đi bản tính tàn bạo rồi, không ngờ bị ngươi lừa đảo, quay sang trung thành với ngươi!"
Cực Vũ Thắng lạnh lùng hỏi: "Mục Vỹ, ngươi có quan hệ gì với Vỹ tôn giả của mười nghìn năm trước?"
"Nếu không làm sao ngươi biết Cửu Nguyên Tiên Môn và Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn của đại thế giới Vạn Thiên chứ!"
Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679401/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.