Chương 957: Từ biệt
Vạn Đạo Phu tức giận trách mắng: “Mục Vỹ, tiểu tử thối nhà cậu, đã chữa khỏi bệnh cho Tâm Nhi rồi sao không nói một câu với ta, hại lão phu mất hết cả thể diện!”
“Tiền bối, ngài có mất tí thể diện nào đâu. Ta đâu biết ngài quý Tâm Nhi, hay chỉ coi trọng trận đồ của muội ấy?”
“Cậu…”
Vạn Đạo Phu chỉ vào Mục Vỹ, tức tối mà không nói nên lời.
“Ta nói cho cậu biết, tiểu tử nhà cậu kiểu gì cũng có ngày gây ra hoạ lớn. Bây giờ, Tâm Nhi phải ở lại Vạn Trận Tông với ta, cho tới khi nào cậu gây dựng Huyết Minh phát triển hơn Vạn Trận Tông mới thôi!”
“Phát triển hơn Vạn Trận Tông chẳng là chuyện quá đơn giản à?”
Mục Vỹ bĩu môi, chán nản nói.
“Cậu…”
“Thôi mà sư phụ, người đừng quát tháo nữa, con vẫn hơi đau đầu nên muốn đi nghỉ thêm một chút!”
“Được được, ta không nói nữa, con đi nghỉ đi, sư phụ phải về môn phái xử lý mấy chuyện sau cuộc thi trận pháp rồi sẽ tới tìm con sau!”
“Vâng!”
Thấy Vương Tâm Nhã đã bình an vô sự, Vạn Đạo Phu mới yên tâm.
“Sư phụ này của muội thú vị thật đấy, xem ra ông ta quan tâm tới muội thật!”
“Đương nhiên rồi!”
Vương Tâm Nhã hãnh diện nói: “Sư phụ đối xử với muội tốt lắm, coi muội hệt như con gái luôn. Vả lại, muội đã giảng giải cặn kẽ ba mươi ba Thiên Bách Trận Đồ cho sư phụ rồi, nhưng người chẳng thể lĩnh ngộ được, vì thế người chẳng có ý đồ gì với muội đâu!”
“Ừm!”
Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679397/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.