Chương 952: Phệ Tâm Cổ
Sau khi đại trận được đóng lại, Mục Vỹ đã đáp từ trên cao xuống.
Hắn không nhì nhằng với Vạn Đạo Phu mà hỏi ngay: “Tâm Nhi đâu?”
“Đi theo ta!”
Nhắc đến Vương Tâm Nhã, Vạn Đạo Phu có vẻ khổ tâm ngay.
Sau vài năm chung sống, Vương Tâm Nhã đã được cả Vạn Trận Tông coi như tiểu sư muội, hơn nữa con người cô ấy còn đơn thuần, thánh thiện, không bon chen với ai.
Vì thế, lần này khi Vương Tâm Nhã bị thương nặng, cả môn phái đều lo sốt vó.
“Ha ha, Vạn Trận Tông lợi hại thật đấy! Ta đến lĩnh thưởng thôi mà đông đủ ra chào đón thế à?”
Đúng lúc này, chợt có một tiếng cười vang lên.
Huyền Vô Tâm! Cùng đi với y còn có Huyền Ngọc Đức và Bạch Tuyệt.
“Huyền Vô Tâm, ngươi còn dám vác mặt tới ư?”
Trần Uyên quát lên khi nhìn thấy y: “Ngươi đã đánh bị thương đệ tử của môn phái ta mà còn đòi tới nhận thưởng à?”
“Sao không?”
Huyền Vô Tâm bỡn cợt nói: “Rõ ràng quy tắc của Vạn Trận Tông là như vậy cơ mà. Mười món bảo bối để luyện trận pháp đấy, hay tại quán quân không phải người của Vạn Trận Tông nên các người định ăn gian à?”
“Nếu ngươi đã thắng rồi thì tại sao còn cố tình làm người khác bị thương?”
“Tỉ thí trận pháp vốn dĩ có nhiều nguy hiểm mà! Trần Uyên, ngươi cũng biết đấy, nhiều khi đã vận chuyển trận pháp rồi thì không ai dừng lại được cả!”
Huyền Vô Tâm cười lạnh nói: “Chẳng những không đủ tài lực, giờ các người còn định ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679392/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.