Bảo Linh Nhi mỉm cười nói: “Mấy ngày qua, ngươi mua sắm các thứ theo danh sách này mà đã tốn mấy chục tỷ Linh Tinh thượng phẩm rồi, chịu chi thật đấy. Những thiên tài địa bảo này đủ cho Huyết Minh của ngươi dùng trong vài năm chứ ít gì. Nhờ bốn món bảo bối mà Mục minh chủ đã khiến Huyết Minh nhảy lên thành thế lực hạng hai của tiểu thế giới Tam Thiên rồi, quá lợi hại!”
“Thế lực hạng hai?”
Mục Vỹ cười khổ nói: “Các thế lực hạng hai mạnh một chút thì có hàng nghìn năm tích luỹ, còn yếu hơn thì cũng phát triển cả trăm năm, Huyết Minh của ta còn kém xa!”
Nghe thấy vậy, Bảo Linh Nhi không hề phản bác.
Thật ra, trong đầu cô ấy biết rất rõ, so về vũ lực thì hiện giờ Huyết Minh chẳng thua kém gì bảy thế lực lớn ở Tây Vực.
Hàng nghìn cường giả cảnh giới Vũ Tiên mà Mục Vỹ đã cứu ra ngoài đều từng là thiên tài hoặc trưởng lão của núi Huyền Không, chỉ riêng đám người này thôi đã mạnh hơn bảy thế lực lớn ở Tây Vực rồi.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là Diệp Thu đang trấn thủ ở Huyết Minh kia, có y thì ai dám gây sự với Mục Vỹ chứ? Đây chính là cường giả đã cho lâu chủ của Lãm Kim Lâu và các chủ của Ám Ảnh Các “ăn hành”, đến núi Huyền Không còn không dám ho he nữa là.
Bây giờ, thêm cái mác thầy luyện thánh khí và thánh đan tuyệt phẩm của Mục Vỹ nữa thì Huyết Minh thật sự đang phát triển thần tốc rồi.
“Nhiều thiên tài địa bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679390/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.