Trước giờ Mục Vỹ luôn tỏ ra không quan tâm đến điều gì nhưng bất tri bất giác hắn đã dần vẽ ra kế hoạch cho tương lai của mình!
Hơn nữa, chính vì có sự hiện diện của Diệp Thu mà núi Huyền Không không dám làm gì hắn.
Người núi Huyền Không sẽ không bao giờ quên hai người không sợ trời, không sợ đất đã suýt tiêu diệt họ vào mười nghìn năm trước.
Bọn họ có điên mới dẫm trên vết xe đổ.
Ít nhất họ sẽ không ra tay với Huyết Minh khi vẫn chưa xác định được thực lực của Diệp Thu nằm ở đâu.
Đây là nguyên nhân vì sao Mục Vỹ có thời gian gây dựng thế lực.
"Nhưng tốc độ phát triển của người này quá nhanh, nếu cứ tiếp tục thế này, có lẽ núi Huyền Không sẽ hạ quyết tâm tiêu diệt cậu ta!"
"Hả!"
Bảo Linh Nhi hốt hoảng thét lên.
"Hả cái gì mà hả? Linh Nhi, đừng nói là con thích cậu ta rồi đấy chứ?"
"Làm gì có!", khuôn mặt kiều diễm của Bảo Linh Nhi đỏ bừng: "Phu quân tương lai của con phải dùng trường kiếm đi khắp thiên hạ, đệ nhất vô địch như Vỹ tôn giả cơ!"
Câu này của cô ấy làm Bảo chủ chỉ biết cười khổ.
Như Vỹ tôn giả sao? Mười nghìn năm qua có Vỹ tôn giả thứ hai nào xuất hiện đâu?
Ầm...
Nhưng đúng lúc này, cả bầu trời Thiên Bảo Các tối sầm, sấm chớp kêu ầm vang. Dường như toàn bộ đất trời đều rung chuyển dữ dội.
"Lôi kiếp!"
Thấy khung cảnh này, Bảo chủ sững sờ.
"Thành công rồi, không ngờ cậu ta thành công rồi, trời đất ơi!"
Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679378/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.