Chương 934: Kỳ lân Tử Huyết
“Không muốn hắn chết thì đừng động vào hắn!”
Mục Vỹ nghiêm túc nói.
Thấy vẻ nghiêm trọng của Mục Vỹ, Thiên Vũ hơi đờ người rồi không dám cất bước nữa.
Còn Mục Vỹ thì ngồi xếp bằng xuống.
Máu ở vai hắn chảy ra có màu tím, huyết dịch màu tím ấy chảy chầm chậm ra ngoài, cuối cùng máu ở vai Mục Vỹ đã khôi phục lại màu đỏ ban đầu, bấy giờ hắn mới bắt đầu cầm máu.
“Mục huynh!”
“Chờ chút!”
Thấy dáng vẻ sốt sắng của Thiên Vũ, Mục Vỹ đi tới cạnh Thiên Vô Viêm đang hôn mê rồi giơ tay chạm vào các huyệt đạo của y.
Chỉ bằng những hành động đơn giản này của Mục Vỹ, mà Thiên Vô Viêm đã tỉnh táo lại.
“Ca…”
Thiên Vô Viêm ngẩn người khi thấy Thiên Vũ.
“Ca, có phải đệ lại phạm sai lầm rồi không?”
“Không, không có đâu!”
Sau khi Thiên Vô Viêm tỉnh lại, các vết thương trên cơ thể y cũng đã biến mất.
“Máu tím…”
Nhìn thấy máu tím của mình lênh láng ở dưới đất, Mục Vỹ cau mày.
“Vô Viêm!”
Đúng lúc này đã có các tiếng xé gió vang lên, sau đó đã có người xuất hiện.
Đó chính là Thiên Nhất trưởng lão và Từ Chính Khí.
“Vô Viêm!”
“Ông nội!”
Trông thấy vẻ lo lắng của ông nội mình, Thiên Vô Viêm hổ thẹn cúi đầu.
Mỗi khi được đại ca và ông nội quan tâm, y luôn thầm thấy rất áp lực.
Tuy nhiên, Mục Vỹ lại thấy xúc động khi chứng kiến cảnh tượng này.
Ngày xưa, Lâm Hiền Ngọc tình nguyện từ bỏ huyết mạch để cứu đại ca Lâm Bân của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679374/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.