"Ta đồng ý!"
Chưa đợi Phong Tử Dụ lên tiếng, Phong Ngọc Nhi đã ra khỏi nhà và đưa ra câu trả lời đầy quyết đoán.
"Ngọc Nhi!"
"Ca ca, muội đồng ý. Muội không muốn liên lụy đến huynh nữa!"
Nước mắt lăn dài trên má, người run rẩy, Phong Ngọc Nhi nói: "Nếu không do muội thì giờ huynh đã là thầy luyện đan nổi tiếng bậc nhất rồi. Do muội mà huynh mới ra thế này, muội không muốn liên lụy huynh nữa đâu!"
"Muội muội!"
Phong Tử Dụ trầm giọng quát.
Chỉ trách y không đủ bản lĩnh, khiến cho muội muội bị cơn đau hành hạ.
"Thật ra cả hai người đều không có lỗi đâu. Thiên Tinh Huyền Xà là thần thú, nếu muội muội ngươi đã nắm giữ sức mạnh huyết mạch thì mai này nhất định sẽ đứng hàng chí tôn trong tiểu thế giới Tam Thiên. Chẳng qua đi kèm còn có nguy cơ, ta đã nói với hai người rồi, còn lựa chọn thế nào là..."
"Không cần chọn, ta muốn thay đổi!"
Phong Ngọc Nhi nghiêm mặt nói: "Ta không muốn sống thế này nữa!"
"Muội muội!"
"Ca ca, huynh đừng khuyên muội!"
Phong Ngọc Nhi bình tĩnh nói lên suy nghĩ của mình: "Muội đã nghĩ kỹ rồi. Cho dù chỉ sống một thời gian ngắn ngủi, còn phải đương đầu với con thần thú kia thì đã sao, chắc gì muội không đấu lại nó? Việc gì cũng nên suy nghĩ theo hướng tích cực mà, không phải sao? Chẳng lẽ huynh muốn muội sống mà cứ bị người khác gọi là quái vật, dị thú?"
"Đương nhiên không!"
Phong Tử Dụ siết chặt hai quả đấm, nói với Mục Vỹ: "Vỹ huynh, tỉ lệ gặp nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679347/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.