Chương 904: Vả mặt có đau không? Đan văn đẳng cấp không phải là chín, mà là mười tám!
Trưởng lão Thiên Nhất vừa nói dứt câu, mọi người đều ồ lên.
Như vậy chẳng phải Quy Linh Đan mà Mục Vỹ luyện chế không chỉ vận dụng dược liệu một cách chuẩn xác, mà thủ pháp, nhiệt độ cùng mọi bước tiến hành đều được thực hiện hoàn hảo hay sao?
“Nhưng vì chúng ta đang ở tiểu thế giới Tam Thiên nên luyện chế được đan dược có chín đạo đan văn đã là kỳ tích rồi, đan dược trên chín đạo đan văn thì hàng nghìn năm rồi chưa xuất hiện, chứ đừng nói là mười, mười một đạo đan văn hay mười tám đạo đan văn đỉnh cấp”.
Thiên Nhất nhìn Mục Vỹ rồi chắp tay nói: “Tiểu huynh đệ Mục Vỹ, thủ pháp và kỹ xảo luyện đan của cậu đúng là khiến lão phu thấy hổ thẹn”.
“Không dám!”
Thấy Thiên Nhất có vẻ khiêm tốn, Mục Vỹ chắp tay đáp lễ.
Dù hắn có thể luyện chế ra được thánh đan hạ phẩm có mười tám đạo đan văn, nhưng với thực lực hiện giờ thì cấp bậc đó đã là giới hạn của hắn rồi!
Vì bị hạn chế về cảnh giới nên hắn khó có thể luyện chế được đan dược cấp cao hơn có mười tám đạo đan văn.
Gương mặt tuấn tú của Liễu Vô Tương bây giờ đã vàng như nghệ.
Mười tám đạo đan văn, đã thế còn có những mười viên!
Loạn hết cả rồi!
“Vả mặt có đau không?”
Mục Vỹ nhìn Liễu Vô Tương rồi cười nói.
“Đừng đắc ý vội, chẳng qua ngươi chỉ thông thạo cách luyện chế thánh đan hạ phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679344/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.