chương 886: Huyết Minh
“Được thôi, ha ha!”
Chu Vân Văn còn chưa kịp nói gì thì Trương Thắng Vỹ đã cười lớn rồi cực kỳ thoải mái nói: “Một khi đắc tội với núi Huyền Không thì dù tiểu thế giới Tam Thiên có rộng đến mấy cũng không còn chốn dung thân cho chúng ta nữa, nhưng đi theo Mục huynh đệ thì Trương Thắng Vỹ ta sẽ không làm sao cả!”
Phía sau y còn có mấy trăm đệ tử và trưởng lão của núi Huyền Không.
Lần này, bọn họ được sống lại là nhờ công của Mục Vỹ, vì thế ai nấy đều vô cùng cảm kích hắn.
“Các vị, núi Huyền Không không chứa các vị, nhưng Mục Vỹ ta thì có. Song, ta biết thực lực của mình còn yếu nên chưa thể khiến mọi người nể phục, nhưng mối thù của ta với núi Huyền Không không thua kém gì các vị. Mọi người ai muốn ở lại thì ở, không thì cứ việc rời đi, ta tuyệt đối không ngăn cản, chỉ mong các vị có thể an toàn!”
Mục Vỹ nói ra câu này không phải để thể hiện mình cao thượng đến đâu.
Mà đây là sự thật! Có hàng nghìn thiên tài cũ của núi Huyền Không ở đây, hắn không định giữ tất cả lại.
Ai muốn ở thì ở, muốn đi thì đi.
Hắn cần những võ giả đáng tin và có thù lớn với núi Huyền Không.
“Nhị gia gia, con sẽ ở lại cạnh Mục Vỹ, vì con phải báo thù!”, Chu Á Huy nghiêm túc nói.
“Đương nhiên ta cũng không đi để làm kẻ cô độc đâu, ha ha!”
Trương Thắng Vỹ cũng cười lớn nói.
“Thiên hạ rộng lớn, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679326/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.