Chương 839: Bị coi thường
“Chết tiệt! Không ngờ vảy rồng này còn có tầng bảo vệ như vậy!”, Bạch Tuyệt lạnh lùng mắng nhiếc.
“Là do chúng ta sơ suất!”
Đương nhiên là các ngươi sơ suất rồi!
Mục Vỹ đứng một bên âm thầm cười lạnh.
Đây là đâu chứ? Di chỉ Cổ Long đấy!
Từ ảo ảnh ở trạng thái đôi tay bảo vệ nâng đỡ chín cái vảy rồng, cùng hiểu biết của Mục Vỹ thì hắn có thể dễ dàng nhận ra đây là nơi Thần Long đẻ trứng.
Nhưng chắc trứng của nó đã bị lấy đi hết rồi, thứ còn sót lại chỉ là mấy cái vảy rồng mà ngày xưa Thần Long dùng để ấp trứng thôi.
Nhưng dẫu sao đó cũng là Thần Long!
Đương nhiên tính bảo vệ của nó với đời sau của mình phải mạnh rồi.
Ban nãy vì biết hai người Cổ Phi Dương sẽ không cho mình tiến lại gần chín cái vảy rồng nên Mục Vỹ mới xung phong xông trận.
Mà sự thật đúng là như vậy.
Còn bây giờ, sau khi hai người đó bị thương nặng, quyền chủ động đã hoàn toàn thuộc về Mục Vỹ.
“Hai vị không sao chứ?”
Thấy ngực bọn họ chảy máu ròng ròng, còn có nửa cái mạng, Mục Vỹ ngạc nhiên nói: “Sớm biết vậy thì ta đã đi lấy rồi, hai người không sao chứ?”
“Không sao!”
“Vẫn ổn!”
Cổ Phi Dương và Bạch Tuyệt đáp lời, sau đó vùng vẫy toan đứng dậy, nhưng không được.
“Đã bị thương nặng rồi thì đừng cố nữa!”, thấy hai người họ cố đứng dậy, Mục Vỹ bước tới, vươn tay lấy chín cái vảy rồng xuống.
Lần này thì không còn ai ngăn cản hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679279/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.