"Nhìn kìa, nhìn kìa, Vỹ tôn giả và Huyết tôn giả đấy!"
Bảo Linh Nhi nhìn hai pho tượng, kích động nói: "Ngươi không biết đâu. Có lần đó người của Vỹ Minh tới tiểu thế giới Tam Thiên tìm minh chủ của họ, khi tới đây đã đặc biệt ra lệnh ai dám động vào hai pho tượng này sẽ truy sát vĩnh viễn. Từ đó đến nay, đảo Huyết Sát đã trải qua biết bao thăng trầm nhưng vẫn có thể tồn tại là nhờ có hai pho tượng này!"
"Sao tự nhiên kích động thế?"
"Đương nhiên ta phải kích động rồi!"
Bảo Linh Nhi mừng rỡ reo lên: "Huyết tôn giả tiêu sái, trước giờ đều không thích tranh đấu nên ngài như hiệp khách giang hồ vậy. Ai cũng kính phục ngài ấy. Vỹ tôn giả thì ân oán rõ ràng, kiêu ngạo với thiên hạ. Ai là nữ nhân đều thích hai người họ!"
"Ta thích nhất là Vỹ tôn giả. Ngài không những cái gì ra cái đấy mà còn vượt trội về cả thiên phú và thực lực, tạo ra kỳ tích từ tiểu thế giới Tam Thiên đến đại thế giới Vạn Thiên. Kể cả khi chết rồi vẫn là huyền thoại không ai sánh bằng. Nam nhân như thế mà đã có hai nghìn thậm chí hai mươi nghìn thê tử, ta cũng muốn nằm trong vòng tay của người đó chứ đừng nói là hai trăm người!"
Bảo Linh Nhi nhìn pho tượng say đắm thật lâu, không tài nào bình tĩnh nổi.
"Người cô nói là ta chứ đâu?", Mục Vỹ thình lình nói.
"Ngươi á? Thấy gớm!", Bảo Linh Nhi như vừa nghe thấy tin gì buồn nôn lắm: "Ngươi chỉ bằng một phần mười Vỹ tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679224/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.