"Đỉnh đấy!"
Cùng lúc đó, một bên khác, Huyết Vô Tình lặng yên quan sát tình hình mỉm cười khen ngợi.
"Cha à, huynh ấy bị thương nặng thế rồi, sao cha còn khen?"
"Tiểu tử ngốc, chỗ thương thế đó chỉ là giả thôi!"
Huyết Vô Tình nhoẻn môi: "Theo như con nói, hôm đó Mục Vỹ cứu con, người của Thiên Luân Các sẽ không tha cho cậu ta nhưng cuối cùng vẫn bình yên vô sự, vậy thì thực lực của cậu ta đã được chứng minh rồi! Cậu ta chẳng qua chỉ bày trò bị thương thôi!"
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả. Lập tức truyền lệnh của ta, bắt đầu từ hôm nay, đối tác của mọi thương vụ của đảo Huyết Sát chúng ta sẽ là Thiên Bảo Các. Có lẽ ta thật sự nên gặp người thanh niên này một lần rồi!"
Khuôn mặt cương nghị của y nở nụ cười tươi rói, nhưng trong nụ cười này còn ẩn chứa sự tò mò và nghiền ngẫm.
"Mục Vỹ, tên Mục Vỹ à? Trùng tên trùng họ với Vỹ tôn giả thân thiết với lão tổ tông, lại còn có được Vạn Cổ Huyết Điển. Mọi bằng chứng đều quá khả nghi!"
Huyết Vô Tình có thể làm trụ cột cho đảo Huyết Sát không chỉ vì thực lực mà còn vì trí óc của y.
Nhất cử nhất động của Mục Vỹ đã thu hút sự chú ý của y rồi.
"Được rồi, không cần đỡ ta đâu!"
Sau khi trở lại Thiên Bảo Các, Mục Vỹ cười sặc sụa.
"Ngươi không bị thương?"
Bảo Linh Nhi ngạc nhiên hỏi.
"Thì cũng phải giả vờ cho người ngoài thấy để khỏi nghi ngờ ta giết hai tên đó chứ".
"Sao không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679221/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.