"Ta không biết trận thi ám sát cuối sẽ được tiến hành thế nào nhưng cũng tự tin sẽ thắng, luyện đan và luyện khí thì nắm chắc một trăm phần trăm!", Mục Vỹ nói một cách tự tin: "Tất nhiên là ta sẽ không giúp không công, ta cần thiếu các chủ giúp hỏi thăm một số chuyện".
Nắm chắc một trăm phần trăm? Vậy có nghĩa là thắng chắc rồi còn gì!
Bảo Linh Nhi nhìn Mục Vỹ một lúc rồi chợt mỉm cười, đáp: "Được rồi được rồi, ngươi muốn hỏi ta về ai cũng được thôi, cần gì phải lừa!"
"Ta không lừa cô!"
Nói rồi Mục Vỹ xòe hai tay, ba loại thiên hỏa rực cháy.
"Đây là Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, Tử Liên Yêu Hỏa và... Phệ Hồn Tâm Hỏa!"
"Phệ Hồn Tâm Hỏa!"
Bảo Linh Nhi thảng thốt: "Quả nhiên ngươi là Mục Vỹ mất tích ở núi Thiên Tuyển!"
"Khụ khụ..."
Mục Vỹ lúng túng ho khan rồi nói: "Hình như giờ không phải lúc để nói chuyện này nhỉ? Cuộc tranh tài sẽ diễn ra ngay sau khi chúng ta đến đảo Thiên Luân, cô tin thì ta giúp, không thì thôi!"
"Muốn ta tin thì được thôi, nhưng ngươi phải nói ngươi muốn biết tin gì đã?", Bảo Linh Nhi khẽ mỉm cười, nói với vẻ tự đắc.
"Ta muốn biết thông tin và tung tích của vài người, một là Tần Mộng Dao, hai là Vương Tâm Nhã, ba là... Tiêu Doãn Nhi!"
Chuyện đã đến nước này, Mục Vỹ phải thừa nhận rằng mình không thể phớt lờ Tiêu Doãn Nhi được nữa.
"Ơ? Nhiều thế?"
"Còn nữa, một người tên Mục Thanh Vũ, là phụ thân ta, và...", nghĩ đến bóng dáng hi sinh cứu mình, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/4679204/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.