🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Ô? Được đấy, chắc han loại kiếm tâm cậu lĩnh ngộ là Tịch Diệt rồi. Kiếm chỉ đến đâu, nơi đó sẽ quy về tịch diệt, quy về hư vô. Chẳng mấy ai có thể lĩnh ngộ kiếm tâm đến tầng hai ở cảnh giới của cậu đâu".

Thiên Ngọc Tử cười nhẹ, rút tay về.

Nhưng Muc Vỹ vẫn cảm nhận được sức mạnh to lớn của ông ta ngay khoảnh khắc đó.

Nếu như han không lầm thì kiếm tâm của Thiên Ngọc Tử là kiếm tâm Khô Diệt, ít nhất là ở tầng bảy. Ngoài ra, Mục Vỹ cũng thấy rất kiên kỵ cảnh giới cao tột bậc của ông ta nữa.

Ngay thời điểm tiếp xúc với nhát kiếm vừa rồi, những tưởng mọi bí mật của hắn đều bị vạch trần vậy.

"Kiếm tâm của ta mang tên Khô Diệt, có nghĩa là rút cạn mọi thứ, khá giống với kiếm tâm Tịch Diệt của cậu nên sau này nếu có thắc mắc gì trong ngộ đạo có thể tới hỏi ta".

"Vâng!"

Thiên Ngọc Tử có vẻ rất vui, ông ta nói với Xà tôn giả: "Thôi ông đừng lúc nào cũng xị mặt nữa, mau đi lấy vật liệu xây lại cung điện đi".

"Biết rồi!"

Xà tôn giả tức tối đáp rồi quay sang, thấy Mục Vỹ càng bực mình hơn.

Hắn nở nụ cười lúng túng rồi hối hả bỏ chạy.

"Chạy? Chạy đi đâu? Ta phải xây lại cung điện nên cần người lắm, tìm cho ta mau lên!"

"Vâng vâng!"

Mục Vỹ hết cách, nhún vai, chỉ biết cười trừ với y.

Thời gian dần trôi, trận đấu Thiên Tuyển mà bảy tông môn ước định sắp đến.

Tiểu thế giới Tam Thiên vô cùng bao la. Theo như Mục Vỹ được biết, diện tích của nó lớn gấp trăm lần Thiên Vận Đại Lục, đến nỗi hàng vạn vạn dặm cũng không đủ để bao quát hết mức độ mênh mông của nó.

Bảy tông môn lớn tọa lạc tại phía tây của tiểu thế giới Tam Thiên, tiếng tăm lẫy lừng.

Song, Mục Vỹ hiểu rằng bảy lực lượng này nhìn thì khổng lồ đấy, như bá chủ của tiểu thế giới này đấy, nhưng cả bảy phe cộng lại chẳng bằng một mình núi Huyền Không.

Bên cạnh đó, mấu chốt là núi Huyền Không cực kỳ bí ẩn, từ trước đến nay không ai tìm hiểu được một thông tin gì về nó. Hễ là võ giả xuất thân từ núi Huyền Không đều có thực lực rất cao, được người người biết đến, nhưng những người này đều không hé một lời về bất kỳ chuyện gì liên quan đến núi Huyền Không.

Chỉ biết duy nhất một điều, rằng đó là một ngọn núi trôi lơ lửng giữa trời, còn về bên trong thế nào thì không ai biết.

Nhưng suốt vạn năm qua, nui Huyền Không luôn nổi tiếng là ngang tàng, không kẻ nào dám trêu vào.

Gần đến ngày tổ chức cuộc chiến Thiên Tuyển, Thiên Ngọc Tử dẫn bọn đệ tử Thiên Kiếm Sơn và các Hộ Kiếm Sử lên đường.

Đây là cuộc chiến bảy thế lực tổ chức nhằm tuyển chọn ra một trăm người vào núi Thiên Tuyển.

Một trăm người này sẽ được quyết định từ thứ hạng của các môn phái sau trận đấu Thiên Tuyển.

Hạng nhất sẽ có ba mươi người được vào, hạng nhì hai mươi lăm người. Tương tự, hạng ba mười lăm người, hạng bốn và hạng năm mười người, hạng sáu và hạng bảy thì chỉ có năm người.

"Mỗi môn phái đều cử ba đệ tử đại diện tham gia cuộc chiến Thiên Tuyển. Để xác suất giành được một chân trong danh sách cao, ba người này chắc chắn phải là những đệ tử mạnh nhất để lấy được thành tích tốt trong cuộc tranh đoạt, thế thì số lượng đệ tử môn phái có thể cử đi mới nhiều".

"Cả ba cậu hãy cố hết sức lấy được thành tích cao nhất có thể. Nếu vào được tốp ba thì chúng ta có thể phái ít nhất mười lăm đệ tử đi núi Thiên Tuyển rồi".

"Rõ!"

"Thưa chưởng môn!"

Mục Vỹ chợt lên tiếng: "Vậy nếu chúng ta đội sổ thì chỉ được cho năm người đi thôi sao?"

"Đúng vậy!"

"Hình như môn phái cử nhiều thiên tài đi nhất mười năm qua là Thất Tinh Môn và Thánh Tước Môn đúng không?", Mục Vỹ lại hỏi.

"Phải rồi!"

Thiên Ngọc Tử thở dai: "Nghe noi Tinh Tử Hàng của Thất Tinh Môn đã bắt đầu tiến vào tầng thứ hai của cảnh giới Vũ Tiên và tu luyện Thiên Cương Chi Khí rồi. Tước Thải Y của Thánh Tước Môn cũng đã là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất, tốc độ đột phá các tầng trong Thánh Tước Hóa Thiên Quyết của Thánh Tước Môn cực kỳ nhanh".

"Nếu như các cậu chạm trán với hai người đó, đánh lại được thì cứ tiếp tục, không được thì nhận thua, không có gì phải ngại. Chiếm ưu thế so với nhà họ Kim, Lâm, Thạch và Phần Vân Cốc mới là ưu tiên hàng đầu".

"Vâng!'

Đến lúc này, Mục Vỹ mới nắm rõ về thứ hạng của bảy thế lực lớn.

Mạnh nhất có lẽ là hai môn phái Thất Tinh Môn và Thánh Tước Môn lẫy lừng, tiếp theo là Phần Vân Cốc và Thiên Kiếm Sơn, cuối cùng là ba gia tộc với thực lực yếu hơn chút đỉnh.

Nui Thien Tuyen nam ở phia tay tieu the gioi Tam Thien, tiep giap với toan bộ bảy thế lực nhưng nằm trong một không gian thần kỳ. Không gian này chỉ được mở mười năm một lần, còn lại dù là cao thủ cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười cũng khó lòng đi vào.

"Thất tinh liên hoàn ... "

Thấy những ngọn núi nọ, Mục Vỹ thì thầm.

Nơi này trông giống nghĩa trang hơn là vùng đất cấm.

Nói chung thì nhìn kiểu gì Mục Vỹ cũng thấy quái lạ thế nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.