Đến tối, bầu trời đầy sao như một dải ngan hà lấp lánh. Hàng vạn ngôi sao rọi xuống cho bên dưới sáng ngời.
Giờ phút này, mọi đệ tử đều đã thấm mệt.
Xà tôn giả vẫn ngồi ngay ngắn nhìn lò luyện đan chằm chẳm.
Mục Vỹ thì đứng cạnh ngẩng đầu nhìn trời.
Ngay sau đó, hắn vung tay lên. Một ánh sao rực rỡ rơi từ trên trời xuống với tốc độ rất nhanh, kế đến là hàng loạt tia sáng lấp lánh giáng trần.
Thấy mấy vì sao rơi xuống, Xà tôn giả vẫn bình tĩnh như thường, chỉ nhìn Mục Vỹ với vẻ khó hiểu.
"Tiểu tử định làm gì đấy?"
"Đây là cách duy nhất để ông thắng!"
Mục Vỹ cười đắc thắng: "Ngày mai, mọi người sẽ bật ngửa ra cho xem!"
Những tia sáng lấp lánh kia hội tụ vào lòng bàn tay, hắn đứng dậy lại gần lò luyện đan, đặt tay lên nó rồi đứng yên, không động đậy gì nữa.
Nhìn từ xa, Mục Vỹ trông như đang kiểm tra nhiệt độ của lò luyện đan nên bọn Tất Vân Thao không để ý.
Sáng sớm hôm sau, hai lò luyện đan dần trở thành trung tâm của mọi sự chú
ý.
Bấy giờ Mục Vỹ mới rút tay ra khỏi lò luyện đan.
"Tất tiên sinh, ta nghĩ Xà tôn giả thua chắc rồi. Tên Mục Vỹ kia không dám rời khỏi lò luyện đan cả đêm, có lẽ Xà tôn giả không chắc chắn sẽ luyện chế Luân Linh Thiên Đan thành công, chỉ biết to mồm khoác lác thôi!"
"Đưong nhiên lão phu không sợ tên đo rồi!"
Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3741817/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.