"Tiểu tử kia, rốt cuộc đây là đan dược gì vậy?", Xà Tôn đứng bật dậy hét toáng với Mục Vỹ: "Mẹ nó, đừng nói chứ nó có tác dụng thật này!"
"Đương nhiên ta không thể nói rồi, nhưng có thể bật mí với ông một điều là chỉ cần liên tục dùng viên đan dược này một tháng, tai hại do phương pháp song tu mang lại sẽ được loại bỏ hoàn toàn".
Mục Vỹ cười đáp: "Dù vậy nhưng ta vẫn phải nhắc nhở ông là bản thân công pháp tu luyện của ông đã có vấn đề sẵn rồi. Khi tu luyện công pháp đó, nó sẽ không ngừng bào mòn cơ thể ông. Đan dược của ta có thể giúp ông hồi phục không giới hạn".
"Được rồi được rồi, ta biết rồi!"
Xà Tôn gắt gỏng nói: "Ngươi tưởng ta không biết chắc? Nhưng Hợp Hoan Bí Điển này vừa bắt đầu là không được bỏ giữa chừng, nếu không máu sẽ chảy ngược, thẳng nhỏ bên dưới sẽ nổ tung!"
"Ta không muốn bị nổ cái đó, biến thành thái giám đâu!"
"Hợp Hoan Bí Điển?"
Lời nói của Xà Tôn làm Mục Vỹ ngẩn người.
"Ông lấy được Hợp Hoan Bí Điển ở đâu thế?"
"Một cổ địa. Sao, ngươi cũng muốn kiếm một bản hả? Người ngươi bé tí, cẩn thận chưa kịp chạm vào cô nương nào đã banh xác đấy nhé!"
Nghe thấy lời nói của Xà Tôn, Mục Vỹ cười đau khổ: "Không phải vậy, ý là chỗ ta cũng có một bản Hợp Hoan Bí Điển, không biết có phải cùng một bộ với của ông không?"
Hắn vừa nói vừa nở nụ cười bí hiểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muc-than/3740946/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.