🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Đùa thôi!", Xà Tôn cười ha ha: "Cô đừng lo gì cả, Xà Tôn ta ăn nằm với nhiều người nhưng có quy tắc rõ ràng. Chỉ thích người tự nguyện chứ không ép buộc đâu!”

"Nói đi, chuyện gì đấy?"

Xà Tôn cười thoải mái, từ đầu đến cuối vẫn dán mắt vào ngực Bạch Đồ Gian, con ngươi láo liên đầy dâm dục.

Bạch Đồ Gian chang biết nói gì trước người được mệnh danh là thầy luyện đan giỏi nhất Thiến Kiếm Sơn như Xà Tôn đây, nói: "Ta phát hiện ra một chuyện lạ, cỏ Bách Xuyên kết hợp với hoa Ngân Hạnh có thể chữa trị ngoại thương của võ giả!"

"Gì?"

Xà Tôn nghe Bạch Đồ Gian nói xong thì ngẩn người.

"Cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh ... "

Y nhíu mày nhưng mắt vẫn nhìn ngực Bạch Đồ Gian cham chẳm, tay thì cầm hai gốc dược thảo lên mà sờ soạng.

"Xà Tôn! Tiền bối nhìn sai chỗ rồi!"

Bạch Đồ Gian hét.

"Đâu có, sờ mềm lắm, thích quá trời!"

Bạch Đồ Gian đỏ mặt, phụng phịu: "Ta đang nói cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh cơ mà".

"Thì ta cũng đang nói ngực cô ... Khụ khụ khụ, ta cũng đang nói cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh mà!", mặt Xà Tôn đỏ bừng, y ho mấy tiếng rồi nói: "Chờ lát nhé, ta đi kiểm tra xem".

Câu vừa dứt, Xà Tôn biến mất một lúc rồi lại xuất hiện.

"Là thật!", y thình lình hiện ra như một trận gió thoảng, hỏi: "Sao cô biết?"

"Thật ư?"

Bạch Đồ Gian cũng ngỡ ngàng.

"Không phải ta mà là một đệ tử tạp dịch trên núi ta phát hiện ra!"

"Người đâu?"

Bạch Đồ Gian ngơ ngác nói: "Hả? Trên núi ta đấy!"

"Tiểu tử này có thể phát hiện ra công dụng của cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh, chắc chắn không phải trộn bừa mà ra đâu. Dẫn hắn tới gặp ta đi!"

"Hả?"

Bạch Đồ Gian ngây ra như phỗng.

"Không đến mức đó chứ. Xà Tôn, chắc cậu ta chỉ là mèo mù vớ cá rán thôi!"

"Làm gì có chuyện đó!"

Xà Tôn lắc đầu giải thích: "Hai loại dược thảo này nếu kết hợp với nhau mà không cân bằng liều lượng thì không có được tác dụng đó đâu. Tiểu tử này có vớ được cá rán cũng đâu hên đến vậy".

Bạch Đồ Gian sững sờ.

Cô ta không ngờ mình chỉ đoán thôi mà Xà Tôn lại quan tâm đến Mục Vỹ như

vậy.

Thật sự có thể chỉ dựa vào cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh để chứng minh Mục Vỹ là một thiên tài có vốn hiểu biết rất lớn về luyện đan hay các loại dược liệu sao?

Cô ta chẳng hiểu mô tê gì.

"Xà Tôn có ở đây không?"

Đúng lúc này, một nữ tử ăn mặc hở hang, lộ hết cả ngực đi vào, đứng ở cửa đại điện. Cô ta có dáng người mảnh khảnh, mỗi bước đi đều uốn éo qua lại như rắn nước.

"Cục cưng tới rồi à!"

Xà tôn giả vừa thấy nữ tử nọ là phất tay, vừa ho vừa nói: "À, Tiểu Bạch này, ta có chút việc nên mai cô dẫn tiểu tử đó đến gặp ta nhé!"

"Cái gì?"

"Cái gì là sao, ta thích nữ thôi chứ không có hứng thú với nam đâu. Đi lẹ giùm cái!"

Xà Tôn nói rồi nhanh chóng đẩy Bạch Đồ Gian ra ngoài, đóng cửa đại điện. Tiếng cười ngả ngớn to đến nỗi vọng ra khỏi điện.

Bạch Đồ Gian ngao ngán lắc đầu, gượng cười nhìn dược thảo đang cầm.

"Gì mà ảo vậy trời?"

Tính tình cô ta vốn hiếu thắng, nghe Xà Tôn nói vậy bèn nhanh chân trở về Vô Hà Phong, vao phong luyen đan bat đầu thu ket hợp hai loại dược thao theo nhiều tỉ lệ khác nhau.

Nhưng dù thế nào vẫn còn thiếu sót một điểm gì đó.

Mãi đến khi trời tối mịt, làn gió mát lành từ dưới núi thổi vào, Bạch Đồ Gian mới bỏ cuộc.

Thử cả nghìn lần vẫn không thành công, rốt cuộc Mục Vỹ đã dùng cách gì vậy?

'Ơ'?"

Bỗng dưng quay người lại thấy có ảnh lửa ẩn hiện trong một căn phòng luyện đan ở đối diện, Bạch Đồ Gian ngạc nhiên lại gần.

"Mục Vỹ, có được không đó?"

Trong phòng, Chu béo lo sợ nói: "Ngày đầu quản lý đan phòng đã lấy dược liệu trong đây luyện đan, Bạch sư tỷ mà phát hiện là lột da chúng ta đấy!"

"Đừng sợ, đan dược ta luyện chế là tam phẩm, nếu luyện chế thành công hết chỗ dược liệt này thì ít nhất cũng được mười viên đan dược tam phẩm. Lấy một ít giúp ngươi và ta đột phá, bảy tám viên còn lại thì đem đi đấu giá lấy Linh Tinh mua nguyên liệu tiếp, tiết kiệm được mớ tiền còn gì".

Loi noi bình chan như vại của Muc Vỹ lam tim Chu Kiệt như sắp nhảy ra ngoài.


"Thành công không?"

Chu Kiệt nhìn Mục Vỹ với đôi mắt mong chờ.

"Thất bại rồi!"

Mục Vỹ gượng cười lắc đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.